Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 227

Chap 227


 

***


 

Khoảnh khắc tôi thở gấp vì gã đáng sợ đang tiến lại gần mình.

"Tránh ra, công nương!"


 

Chaeng-!

Kallisto nghênh đón kẻ địch cùng thanh kiếm của mình với phản ứng cực kỳ mạnh mẽ.


 

Mặc dù đối phương quyết tâm chạy đến chỗ tôi, nhưng mục tiêu của anh ấy lại là Thái tử.


 

"Điện hạ!" Tôi sợ hãi gọi Thái tử.

Chaeng, Chaeng, Haang-!

Nhưng chưa kịp trả lời, thanh kiếm của Eclise đã vung lên.


 

"Chết tiệt, ta đang đối phó với tất cả các loại đàn ông nhờ vào người yêu quá mức nổi tiếng của ta thế này cơ à!"

Thái tử đang bận rộn bảo vệ tôi vừa hét lên phàn nàn.


 

"Đừng lo lắng và đi tìm Leila đi công nương! Ta sẽ chăm sóc cho tên khốn này và đi theo nàng sau!"


 

"Ah vâng ạ!"

Tôi do dự nhưng ngay sau đó cũng gật đầu. Đó là tất cả những gì tôi phải làm bây giờ.

Hai người kia liên tục dùng kiếm chém vào nhau.


 

"Penelope!"

Ai đó lên tiếng gọi tôi, nhìn xung quanh tôi thấy công tước đang đối mặt với quân phản loạn ở cuối khu vườn.


 

"Này! Em không sao chứ?" Bên cạnh ông là Reynold.

"Cha, là cha ư?"

Công tước vừa cắt đuôi kẻ thù rồi lao đến chỗ tôi.

Keuwooooo!


 

Phía sau công tước và Reynold là một thân hình to lớn bất ngờ bay tới kèm theo một cơn gió.

Đó là con rồng ấy. Ngọn lửa bốc lên trên miệng con rồng như muốn phun trào một lần nữa.

"Cha!"

Tôi hít một hơi thật mạnh.

Tôi mới biết sức mạnh của Rồng lửa mạnh đến mức nào.

'Cô ta đang cố gắng san bằng nơi này. Chết tiệt, Yvonne!'


 

Tôi vội vàng nhìn lên cây đũa phép nhưng chỉ nhớ lại câu thần chú tấn công quen thuộc.


 

Không có cách nào ngăn được quả bom lửa đó bây giờ vì đã dùng hết những bông hoa hồng mà Vinter tặng cho tôi.


 

Hwiiiiiiing-.

Trong khi con rồng chết tiệt này đều đặn tập trung năng lượng của nó.

Gió nóng bắt đầu thổi qua khu vườn của hoàng đế.


 

'Liệu nó có tác dụng không?'

Tôi nhìn lên cây đũa phép với đôi mắt mơ hồ và nhanh chóng mở miệng. Cho dù nó hiệu quả hay không thì tôi phải thử để sống sót.


 

"Di Harck-!"


 

Udududududu- Mặt đất rung lên cùng lúc với tiếng hét của tôi.

Hàng ngàn bông hoa khoe sắc trong khu vườn lộng lẫy của cung điện bắt đầu vươn cao về phía bầu trời.

Những cành hoa đỏ, hồng, đen, cam, tím và nhiều màu sắc khác nhau đang quấn lấy con rồng trên không trung.


 

Pudduck, pudduck.


 

Cơ thể của một con rồng khổng lồ được bao bọc bởi hàng ngàn bông hoa.

"Hwooh?"


 

Miệng của con rồng mở một nửa toan tính phun lửa đã bị đóng chặt vì cây hoa hồng xoắn miệng của nó như một sợi dây thừng.

Ngọn lửa tắt ngúm.


 

"Ha"


 

Tôi thì thầm nhẹ nhõm và thở hắt ra. "Trong lành hơn rồi."


 

Kuang-!

Chẳng mấy chốc, cơ thể của con rồng giống như một chùm hoa đã bị chôn vùi trên mặt đất.


 

"Tiếp tục chiến đấu đi nào."

Tôi lúng túng nói, nhìn xung quanh đang đông cứng.

"Ồhhh!"

Trận chiến dừng lại trong giấy lát nhưng theo lời của tôi lại tiếp tục.

Có lẽ bởi vì tâm trạng có chút phấn khích, nhuệ khí của Đế quân dường như đã tăng lên vùn vụt.


 

"Hrrrrrrk, Hrrrrrr"

Con rồng đấu tranh không ngừng để cắt đứt những dây leo đang ngoằn ngoèo bao quanh nó.

Jiiiiiing-. Chiếc đũa trong tay rung lên.

Có lẽ vì tôi liên tục dùng ma thuật để trấn áp con rồng nên cơn đau kèm cái nóng bùng lên trong bụng.


 

"Ughh”. Tôi khẽ rên rỉ.


 

"Penelope! Chờ một chút! Các pháp sư đang chuẩn bị một vòng tròn ma thuật để trói con rồng lại!" Công tước điên cuồng cầm kiếm và hét lên.

Lúc đầu có vẻ vẫn khá nhẹ nhõm nhưng con rồng quá mạnh để có thể gắng gượng lâu dài.


 

"Còn Kallisto thì sao?"


 

Tôi ngó nhìn xung quanh và thấy Thái tử mồ hôi nhễ nhại cả người.

Cách đó không xa, anh vẫn còn sống và vẫn đang chiến đấu với Eclise bằng thanh kiếm của mình.

Chaeng, chaeaeng-!

Trong khoảng thời gian ngắn đó, trên mặt và cơ thể họ đều có những vết xước nhỏ.

Eclise người mà tôi nghĩ rằng sẽ dễ dàng thua Thái tử lại đang đánh trả bằng những kỹ năng đáng kinh ngạc có thể so sánh ngang tầm với cao thủ.

Nhưng không chỉ kỹ năng của anh ấy khiến tôi ngạc nhiên.

Thanh kiếm anh ta cầm không giống như vẻ lộng lẫy ở kiếm của Thái tử, mà đó là thanh kiếm ma thuật cổ xưa thứ tôi đã tặng anh ấy như một món quà.


 

'Tên điên này, làm ơn dừng lại đi có được không!'


 

Tôi đã chán ngấy với việc sử dụng ma thuật liên tục lắm rồi.


 

Ngay lúc đó, khoảnh khắc hai thanh kiếm chạm vào nhau. Thanh kiếm của Kallisto gãy ngang với âm thanh chói tai.


 

Thanh kiếm của Eclise bay thẳng tới. Kallisto dùng phần còn lại mạnh mẽ chặn nó.


 

Lưỡi kiếm đâm vào người anh ta tạo ra một âm thanh đáng sợ. Nhưng ở thời điểm tiếp theo, Kallisto đã ở phía sau.

Eclise thực sự bày ra sát khí không e dè.

Thân trên của Thái tử dần dần đổ về sau, lệch đi bên tim một chút. Lúc đó, Kallisto đã lùi lại, anh ta đánh vào mặt Eclise bằng trán.


 

"Uh!"


 

Kallisto đâm lưỡi kiếm còn lại vào cổ người đàn ông đang chao đảo.

Chae-ing-! Cuộc tấn công của Thái tử đã thất bại.


 

Eclise tỉnh lại ngay lập tức, vung tay đánh ra thanh kiếm.


 

Chỉ còn một nửa thanh kiếm để tránh va chạm, Thái tử không thể cầm cự và bị vấp ngã.


 

"Điện hạ!"


 

Kallisto có vẻ khó chịu khi thấy thanh kiếm của mình chỉ còn một tay cầm. Khi đối thủ mất vũ khí, Eclise không còn gì để lo ngại. Anh ta điên cuồng sử dụng thanh kiếm của mình.

Kallisto hầu như không trốn tránh bằng cách rút kiếm ra và chặn nó.


 

Nhưng bằng mọi nỗ lực, tất cả các đợt tấn công đều không thể phòng thủ hoàn toàn. Một dòng máu phun lên cơ thể anh.


 

"Kallisto!"


 

Anh ấy quay cuồng loạng choạng, tôi quên mất tập trung vào phép thuật và lập tức chạy đến với anh.

Eclise đã không bỏ lỡ khoảnh khắc này.

Thanh gươm của anh đưa lên cao. Thời gian như lắng đọng khi thanh kiếm đó chĩa thẳng vào ngực của Kallisto.


 

"Prison shawn!"

Tôi hét lên câu thần chú mà không hề do dự.

Hwaekk ~. Ba mảnh băng sắc bén xuất hiện ở đâu đó bay theo gió.


 

Eclise nhận thức rõ ràng về mối nguy hiểm đang bay về phía mình và chặn nó bằng thanh kiếm bằng cách thay đổi quỹ đạo của nó.


 

Chae-ing-! Hai mảnh băng vỡ làm đôi. Nhưng.

"Ah!"

Anh ta không thể ngăn mảnh cuối cùng. Ngay khi tảng băng bắn trúng vào ngực anh ấy.

"Khục!" Có một dòng máu trào ra từ miệng tôi.

Có lẽ do tôi đã sử dụng ma thuật và đồng thời lạm dụng các phép thuật khác. Mắt tôi quay cuồng, bụng tôi run lên khi các cơ quan nội tạng bị tổn thương trầm trọng.


 

'Đau quá…'

Bụng rồi tới cổ họng và toàn thân tôi đau nhức kinh khủng.

Tôi vấp ngã và cuộn mình lại. Tai tôi ù đi bởi cơn sốt trên đầu.

Có phải do nó không? Phép thuật mà tôi đang cố gắng tấn công con rồng.


 

"Công nương! Chạy đi!"

Và tôi không biết rằng con rồng điên cuồng bò bằng cả bốn chân và chạy thẳng về phía tôi.

Tôi lục túi áo choàng và lấy lọ thuốc ra chỉ mong có cách để thoát khỏi cơn đau.

Khi tôi mở nắp với đôi tay run rẩy của mình và bật lọ thuốc, hơi thở trở nên thoải mái hơn, mạch đập dần dần ổn định.

Kkiiiik -....

Cùng lúc đó, một tiếng động lạ vang lên bên tai tôi. Âm thanh ồn ào đã mang lại cảnh tượng quay cuồng.


 

Và tôi nhìn thấy miệng của một con quái vật đang mở to trước mặt mình và bóng lưng quen thuộc của một ai đó đang che chắn cho tôi.


 

Crrrrrrrrrr. Một cái miệng khổng lồ ùng ục vì nhiệt nóng. Kkiiiik -....


 

Sau đó, có một âm thanh vang lên. Đó là âm thanh của một thanh kiếm nằm giữa mõm rồng.


 

"Eclise."

Tôi chớp mắt ngây người, miệng tôi run rẩy.


 

Mảnh băng tôi bắn trúng đã bị che khuất bởi chân của con quái vật và không còn nhìn thấy nữa.

Tududududdudak-. Máu đỏ chảy xuống dưới chân Eclise.

Trong khi ngực vẫn đang bị bộ móng của con rồng đâm xuyên qua, trông có vẻ đau khổ khi cố gắng bịt miệng nó lại bằng một thanh kiếm, Eclise quay sang và hỏi tôi.


 

"Chủ nhân, người không sao chứ?"


 

"Eclise. Anh, anh ...... Tại sao?"


 

"Huhh"

Ngay khi tôi vừa dứt lời, dòng máu đỏ chảy ra từ miệng anh.

Tôi như mờ mịt giữa sương mù.

Tôi không biết phải làm gì ngoài việc hỏi như một kẻ ngốc.

"Tại sao, tại sao???"

Tại sao lại bảo vệ tôi, kẻ đã cố giết anh cơ chứ?


 

Anh cười nhạt như đã hiểu hết những gì tôi nghĩ mà không cần phải nói ra.

"Em đã nói tôi là kẻ bạo lực."


 

"........."


 

"Tôi yêu em."

Anh khẽ thì thầm.


 

Hkiiiik-.

Thanh kiếm của anh ấy cắm sâu trong miệng của con rồng bị uốn cong như thể sắp gãy.

"Từ khoảnh khắc em đưa kiếm cho tôi…ugh."

Một lần nữa, tôi hét lên khi nhìn thấy máu trào ra từ miệng của Eclise. “Không, đừng nói nữa. Đừng nói gì thêm nữa."


 

"Tất cả những khoảnh khắc, khi em cười tươi như hoa hé nở giữa ngày xuân…khi em thì thầm rằng tôi là hiệp sĩ duy nhất bảo vệ em."


 

".........."


 

"Điều tôi muốn ngay từ đầu không phải là danh hiệu, cũng không phải là trốn thoát."


 

".........."


 

"Tôi cho rằng mình cần em."


 

Eclise quay đầu đi với vẻ mặt trống rỗng, anh không nhìn tôi thêm nữa.


 

Tôi yêu em, Penelope.

Khi giọng nói thì thầm của anh ấy vụt qua tai tôi.


 

Kaang, quasik-!


 

Thanh kiếm tôi đưa cho anh đã gãy làm hai ở giữa miệng con rồng.

Keuwooooo-!

Con rồng ra sức vùng vẫy chân của nó, mạnh đến nỗi cơ thể của Eclise bị móng rồng xuyên qua bay lên trong không trung.


 

"Eclise!!"


 

"Công nương!"


 

Khi tôi đưa tay ra nắm lấy vạt áo của anh ấy, thì có người lăn qua mạnh mẽ ôm lấy tôi.


 

Kuang-!


 

Trong gang tấc, con rồng đã giẫm nát vị trí của tôi. Bụi mù mịt bốc lên và mặt đất chìm xuống.

Khi con rồng một lần nữa nhớ đến tôi, nó gầm lên điên cuồng, và sau cùng thì chẳng còn gì ở nơi đó.


 

Không còn gì cả.


 

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 227
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.