Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 192

Tôi ngạc nhiên khi nhìn thấy chiếc gương đột nhiên xuất hiện trước mặt. Ngoài việc ở nơi ẩn náu của Vinter, hình dạng của chiếc gương giống hệt như ...

'Tấm gương giống như tôi đã thấy trong giấc mơ của mình.'

Tôi từ từ tiến lại phía trước tấm gương lớn.
"Đây có phải là tấm gương của sự thật không? Tại sao nó lại ở đây ...?"

Đến lúc chậm rãi đưa tay ra và cố gắng chạm vào nó.

Ngay khi tôi chạm vào bề mặt nó, các ngón tay của tôi đã lọt vào nửa bên trong. Tôi rút tay lại trong sự ngạc nhiên.

"Đó là một mô hình mà chúng tôi đã xây dựng dựa trên các vật liệu cổ đại. Chúng tôi đang nghiên cứu xem liệu sự xuất hiện gần đây của Leila có thể được tái tạo lại hay không."

Vinter thò cánh tay vào gương và đáp. Ở đâu đó dọc theo đường dây, có một tiếng động lớn 'A!'

Sau khi mọi suy nghĩ của tôi đã bình tĩnh trở lại, tôi nheo mắt và nhìn xung quanh.
"... Vậy còn bọn trẻ thì sao?"

"Chúng đã di tản đến ngôi nhà an toàn."

Trước câu trả lời ngắn gọn của Vinter, tôi nghiêng đầu. 'Ủa? Bộ đây không phải là một ngôi nhà an toàn sao?'

Tôi chuyển sự chú ý của mình trở lại chiếc gương. "Cái này là cái gì?"

Lúc đó có một thứ gì đó đập vào mắt tôi.

Có những vết xước xung quanh nơi khung gương đã bị cắt khỏi góc phải của chiếc gương.

"Khi các pháp sư cổ đại làm ra chiếc gương, tộc Leila cũng không đứng yên. Họ liên tục tấn công chiếc gương và thành công trong việc làm hỏng một phần của nó."

Vinter nhìn vào nơi tôi chỉ và lên tiếng giải thích.

"Nhưng một số tín đồ chỉ là những pháp sư bình thường, cuối cùng những chiếc gương đã hoạt động và Leila bị phong ấn tới Balta."

"Một vài mảnh trong số ấy sau đó đã tiêu hủy sao?"

"Trong một số sổ sách ghi chép nói rằng nó đã được trải ra thế giới thành 15 mảnh ..."
Ánh mắt của Vinter mờ mịt khi nói xong, đột nhiên tối sầm lại.

"Gần đây chúng tôi có thông tin rằng những người theo dõi Leila đang sử dụng nó một cách tệ hại."

"Những kẻ Leila? Làm thế nào để họ biết cách sử dụng những chiếc gương do các pháp sư ...?"

"Bằng cách sử dụng bản chất của chiếc gương, nó chiếu sáng và tẩy não người sử dụng những suy nghĩ sâu thẳm nhất của họ và những gì họ sợ nhất."

"Ah."

Tôi có thể hiểu những gì anh ta nói ngay lập tức sau khi chính tôi đã trực tiếp bị nó bào mòn qua. Điều này đã cung cấp cho tôi tất cả thông tin mình cần.
Tôi nói mà không do dự nhìn vào gương khi quay lưng về phía anh ấy.
"Cảm ơn ngài đã cho tôi biết. Bây giờ hãy đưa tiền và mảnh vật của tôi cho tôi."

Vinter lắc đầu, nhìn tay tôi với đôi mắt run rẩy.

"Như ngài đã nghe tôi nói lúc nãy, những mảnh vật mà Leila sử dụng rất nguy hiểm. Đó không phải là thứ mà công nương có thể giữ ..."

Trước khi để cuộc trò chuyện này lặp đi lặp lại lần nữa, tôi lấy một thứ ra khỏi túi với tiếng thở dài. "Cái này..."

Đôi mắt xanh của anh ta trừng lớn.

Những gì tôi đã đưa cho Vinter là một mảnh khác mà Emily đã lấy Yvonne của khi cô ấy trói ả.
"Đây ... cũng là từ những gì đã xảy ra ở Soleil sao?"

"Không. Tôi đã lấy nó từ Leila cách đây không lâu."

"Làm sao có thể..."

"Tôi đã bị tẩy não lúc ở biệt thự. Tôi đã ngăn được nó và bỏ chạy giữa chừng."
Có một vài hơi thở mạnh mẽ từ Vinter sau những lời nói của tôi.

Đôi mắt vốn đã cứng như đá của anh từ từ sụp đổ.
"A ... ngài có..."

Một nỗi đau rõ ràng quét qua đôi mắt xanh đen của anh. Vinter từ từ đưa tay về phía tôi sau đó anh ta lắp bắp và chạm vào mặt tôi.

"Tôi đã kéo công nương vào chuyện này, vì tôi mà ngài lại phải ..."

Tôi cảm thấy anh ấy run lên trên làn da mình. Một chàng trai tốt cảm thấy tội lỗi vì đã không thể giúp đỡ người khác.

Anh ấy dường như rất đau đớn vì nghĩ rằng chính anh có lỗi trong việc làm tôi bị tẩy não.

Đó hoàn toàn không phải lỗi của anh ấy.
Mọi thứ đã diễn ra theo câu chuyện của trò chơi.
Có phải vì anh ấy không tin tưởng tôi và tôi không hiểu anh ấy không?

Những từ 'đó không phải là lỗi của ngài’ đã không thể phát ra.

Tôi chỉ nhìn chằm chằm vào Vinter đang run rẩy một cách đáng thương.

"...Đó là ai?"

Một lúc sau, anh ấy bình tĩnh lại một chút và hỏi tôi bằng một giọng trống rỗng. "Ai dám lẻn vào nhà Công tước?"

Anh ấy bỗng im bật khi đang chất vấn tôi. Như thể bản thân đã nhận ra câu trả lời, anh hỏi với vẻ không tập trung.

"Có phải ... đó là tiểu thư Yvonne? Đứa trẻ Yvonne đó, Leila ..."

"... Tôi đã xác nhận cô ấy không hề phản chiếu trong nước hay trong gương. Ngài có tin tôi hay không, tùy thuộc vào ngài thôi."

"Ah."

Đôi mắt của Vinter lại cụp xuống trước những lời nói của tôi. Anh ấy dường như hối hận về quá khứ khi có những nghi ngờ nhắm vào tôi.

Liệu anh có tin tôi nếu tôi nói với anh ấy sớm hơn, không phải cho đến khi hoàn cảnh trở nên khốn cùng thế này không? Khi tôi nhìn thấy Vinter đang tự dằn vặt đầy tội lỗi, tôi cảm thấy mình thật vô dụng.

Tôi gạt đi cảm giác này và sau đó nói một cách bình tĩnh.

"Các mảnh có thể an toàn hơn khi tôi mang chúng cùng chạy trốn. Bởi vì ngài có rất nhiều thứ để bảo vệ ngoài nó."

"Tôi sẽ ... lo mọi thứ. Tôi sẽ giải quyết chuyện này ..."

"Tôi không thể tin tưởng ngài."

Tôi nói khá lạnh lùng.

"Bởi vì Leila có thể tẩy não người khác, và ngài đã tin rằng Yvonne là người tốt bụng và phẩm hạnh đẹp đẽ hơn bất kỳ ai khác."

Và ở chế độ bình thường, Vinter có nhiệm vụ chống lại Leila, yêu Yvonne mà không chần chờ do dự.

Đó chỉ là sự chuyển hướng tạm thời của tôi với tư cách là con gái nuôi của công tước và tôi đã không tin tưởng anh ấy ngay từ đầu.

Bàn tay đang ôm má tôi rời đi không còn sức lực.
Sau một lúc im lặng, Vinter đã sớm cẩn thận nắm lấy cổ tay tôi.

"...Lại đây nào."

Anh ấy kéo tôi qua tấm gương lớn và đi sâu hơn vào bên trong. Không lâu sau khi tôi đi theo anh, anh ta dừng lại. Trung tâm của một không gian rộng lớn.

Trong vô số lồng kính chứa hiện vật và tài liệu, chỉ có một chiếc bình trưng bày ra ngoài.

Chỉ có một thứ lớn lên trong đó với kích thước của một cái bình khá lớn. Một cây duy nhất có nụ chồi màu tím.

"Cái này là gì?"

Tôi mang vẻ mặt tò mò khi nhìn thấy nó.

Sau đó anh ta đột nhiên đưa tay ra và nắm lấy thân cây. Và anh ấy rút nó ra bằng tất cả sức lực của mình.

"Hả...!"

Bối rối trước hành vi kỳ quái, tôi ngậm miệng khi thấy nó mọc ra những chiếc rễ nhỏ xíu. Đó là mảnh gương tôi giao cho anh ấy.

"Không gian này được kết nối với tâm trí vô thức của tôi."

"Vô thức?"

"Vì vậy nếu tôi bị tẩy não hoặc chết đi, mọi thứ tồn tại ở nơi này cũng bị sẽ phá hủy."

Vinter lấy mảnh gương ở gốc cây và ném lại vào chậu. Sau đó anh quay sang tôi và đưa cho tôi những bông hoa màu tím mà anh đã nhổ ra.

"Giữ nó đi."

Tôi bàng hoàng nắm lấy những bông hoa anh đưa cho tôi. Sau đó, một điều kỳ lạ đã xảy ra.

Những cái chồi vừa mới khép lại bắt đầu bung ra và ngay lập tức chúng nở rộ.
Là một đóa hoa hồng tím sặc sỡ.

'Tại sao anh ấy lại tặng mình một đóa hoa hồng?'

Tôi không thể hiểu ý nghĩa của nó, vì vậy tôi chỉ nhìn những bông hoa xen lẫn Vinter. Anh nhìn xuống những bông hoa hồng đang nở và từ từ mở miệng lần nữa.

"Khi tôi đưa công nương trở về từ sự việc ở Solei ... có một bông hồng nở ở góc này."
Tôi muốn hỏi làm sao có thể nhưng rồi lại thôi.

'Không phải anh ấy nói đây là nơi kết nối tâm trí vô thức của anh ấy sao?' Nhưng tôi không thể hiểu nổi tại sao anh ấy lại đột ngột nói với tôi điều này.

"Tôi đột nhiên không thể hình dung ra hoa nở như thế nào ở nơi này…Bởi vì hoa hồng thường có nghĩa tượng trưng cho tình yêu."

"..."

"Hoa hồng tím lại càng mơ hồ. Một tình yêu không hoàn hảo và trọn vẹn."

"..."

"Tôi không biết ... tại sao hoa lại nở hay cảm xúc của tôi cũng như vậy nữa."

Ngay lúc đó. Những cánh hoa của đóa hồng mà tôi đang cầm trên tay bắt đầu rơi xuống, dần dần từng cánh một cứ nhẹ nhàng rơi. Tôi nhìn qua đầu anh ấy một cách trống rỗng.

Mặc dù chế độ khó đã qua, thanh đo mức độ ưa thích vẫn lơ lửng phía trên anh ấy một cách rõ rệt.

"Sau cùng tôi nhận ra khi tôi gặp ngài ở công quốc."

"..."

"Chính tôi đã ... làm hỏng hết mọi thứ."

Tách--.

Những cánh hoa tím rơi xuống sàn, hết lớp này đến lớp khác.

Vinter buông tay tôi và nhấc chiếc mặt nạ thỏ đang đeo lên.
Trên gương mặt anh là dòng nước mắt không ngừng chảy dài.

Một người đàn ông không còn đeo mặt nạ trước mặt tôi đang khóc như những cánh hoa rơi kia.

"...Hầu tước." Tôi khó khăn gọi anh.

Khi tôi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của anh ấy trong nước mắt, trái tim tôi cảm thấy nặng nề như đang gánh một tảng sắt nặng nề.
Tại sao chúng tôi lại kết thúc như thế này cơ chứ?

"... Cho dù công nương không tin tưởng tôi nữa, cũng hãy để thứ ngài giao cho tôi ở đây."
Không một tiếng rên rỉ, anh nói khẽ.

"Cô ấy sẽ tìm mảnh ghép và cố gắng hoàn thành di vật một lần nữa. Có lẽ sẽ khôn ngoan hơn nếu đánh lạc hướng chúng."

"..."

"Và ... tôi sẽ tìm cách vô hiệu hóa cô ấy từ bây giờ, tôi sẽ tấn công lại. Có thể cô ấy sẽ chỉ tập trung vào ngài."

Sau khi suy nghĩ một chút, tôi đã sớm nhẹ nhàng gật đầu.

Miễn là Yvonne tin rằng tôi coi cô ấy như Leila, những lời anh ấy nói đều có lý.
'Dù sao thì có nghĩa là anh ta không muốn cô ấy hoàn thành việc tạo tác ...'

Theo cách thông thường, anh ấy hỏi tôi với giọng nhẹ nhàng.
"... Công nương sẽ không nói cho tôi biết ngài đang đi đâu sao."

"Trước tiên thì tôi sẽ đi về phía bắc."

"Bất ngờ như vậy, tại sao lại đi phương bắc ...?"

Chắc anh ấy đã hiểu ra tại sao, nhưng anh ấy cáu kỉnh hỏi.

Tôi thực sự có lỗi với anh, nhưng tôi đã nói dối cho đến cuối cùng. Đề phòng anh ta bị Yvonne hãm hại.

Để hoàn thành nhiệm vụ, không bao giờ để cô ả tìm ra nơi tôi đang đi đến. Sau khi tất cả các nhiệm vụ hoàn thành, tôi sẽ đi đến phía bắc.

'Vấn đề tẩy não của tôi là điều đầu tiên cần giải quyết.'

Tôi lo lắng cho Kallisto, nhưng anh ấy sẽ không chết vì anh ấy là nam chính.

Tôi biết tất cả những gì tôi nhìn thấy chỉ là ảo ảnh, nhưng vẫn không thể hiểu được mình đã bị tẩy não kiểu gì.
Nhưng tôi quyết định làm những gì hệ thống bảo tôi phải làm. Kể cả bất cứ điều gì đang chờ đợi tôi ở phía cuối cùng.

"Tôi chắc là ngài sẽ nói không nếu tôi hỏi."

"Tôi có một việc muốn nhờ ngài."

Lấy lại lý trí, tôi thốt ra những điều muốn nói với anh thay cho câu trả lời từ chối.
"Người giúp việc của tôi gặp rắc rối vì giúp tôi thoát khỏi nơi đó. Xin hãy giúp tôi bảo vệ và chăm sóc cô ấy thật tốt."

"... Tôi sẽ đưa cô ấy đến một nơi an toàn. Đừng lo lắng."

"Cảm ơn và…thật xin lỗi."

Vinter vừa cười vừa khóc khi hiểu lời tôi nói.

Tất cả các cánh hoa đã rụng hết.
Sau khi xác nhận, Vinter nhanh chóng đeo mặt nạ thỏ trở lại.

Sau đó anh ta lấy cây gậy của mình ra và vung nó lên không trung.
Một túi nhỏ xuất hiện.

"Tôi đã bỏ một ít tiền và chuyển các cuộn ma thuật vào. Tôi đã đổi tiền thành tiền vàng để có thể dễ sử dụng hơn." Vinter giao nó cho tôi.

"Túi ma thuật của tôi có giới hạn, vì vậy không thể bỏ toàn bộ số tiền vào đó. Nhưng ngài vẫn có thể mua một hòn đảo hoặc thứ gì đó tương tự."

"Cảm ơn anh."

Tôi lại coi anh ấy là nhà ảo thuật hàng đầu khi anh ấy đeo mặt nạ thỏ.
"Tôi sẽ dừng lại ở đây, hãy cẩn thận."

Sau đó tôi cúi đầu thật thấp và đi thẳng trở lại. Anh ấy không trả lời câu từ biệt của tôi.

Sắp đến giờ đi rồi, nên tôi để Vinter đứng đó một mình.

Nhiệm vụ ẩn đã hoàn thành! Bạn đã đạt được [Tín nhiệm của pháp sư].

Phần thưởng [Hoa hồng tím], [Di chuyển ma thuật], [999,999,999+ vàng] đã được cộng.

Cuối cùng anh ấy cũng đã trao niềm tin cho tôi và thay vào đó cũng đã đánh mất tình cảm của chính anh.

Tôi cố gắng kiểm soát trái tim đau nhói của mình và nâng niu những bông hồng tím trong túi xách mà tôi nhận được từ anh.

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 192
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.