Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 170

(Nhiều tym hay cmt thì sẽ có động lực ra nhanh hơn nhé hí hí ^^ )

Một buổi lễ đón tuổi của một con chó điên được tổ chức, khi người được nuôi dưỡng bởi một Công tước quyền lực đến mức thậm chí một con chim cũng phải cúi đầu.
Gia đình công tước, bao gồm cả tôi, đứng cạnh nhau sau bục đài.

"Xin chúc mừng lễ mừng tuổi của Penelope Eckart, công nương duy nhất của Eckart. Là một quý tộc danh giá và là một người trung thành của Đế chế vĩ đại, góp phần làm cho lâu đài và tên tuổi được cả thế giới biết đến .. . "

Thay mặt Hoàng đế không thể đến trực tiếp vì bệnh tật, một người hầu dưới quyền của ông đã ban hành một lời sắc lệnh. Bài phát biểu nhàm chán cứ được nối tiếp nhau.
Thứ tự tiếp theo là lời chúc mừng đầu tiên của gia đình.

"Khởi đầu chỉ là một tiểu mỹ nhân trốn thoát khỏi vỏ kén của mình, nhưng giờ đây đã trưởng thành, cô ấy là thành viên của dòng dõi nhà Eckart đầy kiêu hãnh ..."

Ông ấy phát biểu bài văn dài với vẻ trang trọng, bây giờ khi tôi đã trưởng thành thì ông ấy bảo tôi sẽ không như tôi lúc trước khi còn là một cô nhóc.
Tôi có thể thấy Reynold chỉ vào ông ta và nói, 'Anh nghĩ rằng bắt đầu cằn nhằn rồi đấy.'

Bài phát biểu của vị trưởng lão với dáng vẻ cao thượng cứ khéo léo và dài như không bao giờ dứt luôn ấy.

"…Do đó, ta thừa nhận Penelope Eckhart đã trưởng thành và ta chính thức tuyên bố điều đó."

Tak-.
Cuối cùng thì ông cụ cũng nói xong, ông đóng ngay ngắn tập tài liệu bên tay phải đang cầm trên tay.
Sau đó có một tràng pháo tay như sấm của khán giả vang lên.

Đáng lẽ tôi phải im lặng nghe nó, không mỉm cười hay trả lời bất kỳ câu hỏi nào khác.
Đó là tất cả những gì tôi có thể làm khi đang tổ chức buổi lễ trưởng thành như thế này.

"Quản gia."

Khi tiếng vỗ tay dần lắng xuống, Công tước nhìn người quản gia phụ trách buổi lễ. Người quản gia di chuyển ngay lập tức, ông kéo cái khay đã chuẩn bị qua.

Đó là thủ tục cuối cùng. Uống rượu nối tiếp nhau như một cách chúc mừng và tôn kính giữa các thành viên trong gia đình.

Tất nhiên, buổi lễ chưa kết thúc hoàn toàn, các nghi thức cứ nối tiếp nhau. Dù sao thì tôi cũng đặt tâm trí của mình xuống vì tôi sắp hoàn thành nó một cách an toàn.

"Nhưng Derick đang ở đâu?"

Khi đó Công tước hỏi Reynold với giọng tức giận.
Tôi chỉ nhận ra sau đó. Derick không ngồi ở chỗ của anh ấy trong buổi lễ.

Reynold cau mày nhìn quanh đại sảnh.

"Oh con đã tìm anh ta từ nãy giờ rồi nhưng không thấy. Con đi tìm và mang anh ta đến ngay bây giờ nhá cha?"

"Con, lập tức tới chỗ nó đi."

Nhưng trước khi Công tước cho phép, người quản gia đã đến.
Công tước nhanh chóng ngừng nói và một lần nữa thể hiện vẻ thân thiện trên khuôn mặt. Trên khay do quản gia mang tới có bốn chai rượu và bốn chiếc ly vàng đặt cạnh nhau.

"Quản gia, tìm Derick và đưa nó đến đây."

Công tước ra lệnh cho người quản gia khi đưa chiếc ly cho ông.
Ông ấy đã sớm bảo với những vị khách để họ thông cảm.

"Xin vui lòng chờ trong giây lát."

Buổi lễ tạm dừng lại. Tôi có một ấn tượng mới mẻ vì không nghĩ rằng Derick, người rất kỹ lưỡng và cẩn trọng như vậy sẽ gây ra vấn đề gì trong ngày hôm nay.

Trong một khoảnh khắc, tôi đã nhìn kỹ người giúp việc đặt một chai rượu và một cái ly trên bàn thay vì quản gia.

Trước mặt tôi có một cái ly vàng khá thô sơ. Đó là một thứ đơn điệu không có tên nào được viết trên đó, không giống như của Công tước và cái ly lạ mắt của hai người con trai của ông, trong đó có khắc gia huy và dòng chữ rất đẹp mắt.

Ly vàng được sử dụng trong những ngày đặc biệt như lễ đón tuổi không mới mẻ nhưng đã được yêu thích từ lâu. Điều này có nghĩa là anh ấy đã bày tỏ tình cảm của mình với nhân vật chính trong ngày.

Vì vậy, các nhà quý tộc ở đây đã trao và nhận những chiếc ly vàng có khắc tên thay cho những chiếc nhẫn vàng khi đứa con của họ chào đời.

Tôi vừa nghe Emily nói rằng Penelope cũng có một cái ly như thế. Khi cô vừa đi theo công tước đến dinh thự này thì buổi lễ đón tuổi của Derrick cũng vừa diễn ra.

Vì lý do đó tôi không thể khắc tên của mình trong lúc chuẩn bị khá là gấp rút.
Kể từ đó cho đến nay đã có đủ thời gian để khắc tên nhưng đã có một khoảng thời gian dài 4 năm cho đến khi lễ đón tuổi của Reynold. Ly Thánh, thứ đã bị lãng quên ngay cả bởi chủ nhân của nó đến hiện tại vẫn nguyên sơ như thế.

Khi tôi ngây người nhìn những ly vàng, sự kích động của giới quý tộc càng lúc càng lớn. Người quản gia đi tìm Derick vẫn chưa quay lại.

"Penelope."

Quyết định không thể trì hoãn thêm nữa, Công tước không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cầm lấy chai rượu.

"Mời nâng ly."

Tôi nâng ly của mình mà không lên tiếng. Buổi lễ tạm dừng chút lát lại được tiếp tục.

Một chất lỏng màu đỏ như máu đổ vào chiếc ly vàng.
Sau đó Công tước đưa cho tôi và thì thầm:

"Nếu nó quá mạnh, con chỉ cần giả vờ uống và đổ nó xuống sàn thôi nhé."

Nghe ra cũng thật may vì tôi thực sự không muốn uống. Tôi nghiêng cái chai về phía ly của ông ấy và quay đầu lại.

Kengg-. Hai ly kề vào nhau.

"Dành cho Penelope."

Công tước đã nâng cốc chúc mừng, đưa ly rượu lên miệng.
Lại một tràng pháo tay đều đặn vang lên. Tôi giả vờ uống rượu như lời Công tước nói và sau đó đổ nó xuống bãi cỏ.

Khi tôi đặt ly của mình lên bục một lần nữa, Reynold rót rượu một cách tự nhiên.

"Dành cho Penelope."

Như hành động lúc nãy với Công tước , tôi lại đổ bỏ rượu dễ dàng và tự nhiên hơn trước. Khi Reynold nâng cốc chúc mừng xong, Công tước khẽ mở miệng.

"Thật đáng tiếc, Công tước trẻ có việc phải làm."

"Tôi xin lỗi vì đã đến muộn."

Ngay sau đó lời nói của Công tước bị gián đoạn và dừng lại, có người bước vào làm bầu không khí trở nên tĩnh lặng.
Ánh mắt mọi người đều liếc về đó.
Điều đầu tiên đập vào mắt tôi là người quản gia già với vẻ mặt khó hiểu.

Người đàn ông cao lớn tiến đến bục.
Như thường lệ là một khuôn mặt lạnh lùng, lạnh lùng đối diện với tôi.
Tôi nhìn anh với ánh mắt hơi ngạc nhiên và ngập ngừng.

'Thanh đo'

Trên đỉnh đầu của Derrck, thanh đo đã đổi màu. Từ màu da cam đến màu vàng tươi.
Đôi mắt tôi mở to.
Sự yêu thích của Derick trở nên rối rắm bởi sự thay đổi màu sắc trên thanh đo và tôi đã không nhận ra điều đó.
Một bóng dáng nhỏ bé đang đứng sau lưng anh.

"Cô gái kia là ai?"

"Cô ấy không phải là người tình giấu mặt của Young Duke chứ? Chuyện quái gì ..."

Tiếng xì xào bắt đầu lan ra khắp hội trường vắng lặng. Chính Công tước nhận ra điều đó đầu tiên mà không phải là tôi.

"Derick, con ... con...!"

Công tước không nói được lời nào, nhìn chằm chằm vào cổ tay mảnh mai mà anh ta đang nắm giữ.
Khi Derick nhìn cha mình đang kinh ngạc, anh ấy lại nói một cách rất bình tĩnh.

"Đây là nơi mà tất cả các thành viên trong gia đình nên đến tham dự. Con đã đến đón Yvonne nên đến hơi muộn."

"Ah, cha..."

Một bóng dáng nhỏ bé đang run rẩy bước ra từ sau lưng anh.
Là Yvonne.

Cô cẩn thận ngẩng đầu, cô nàng nhìn tôi rồi run run bả vai, sợ hãi lại cúi đầu xuống.
Trông như vốn dĩ cô ấy nên ẩn mình dưới sự đe dọa xấu xa của công nương giả, nhưng lại bị ép buộc lôi ra khỏi bàn tay của kẻ phản diện độc ác vậy.

"Cha-- ..?" Đám đông xì xào bàn tán.

"Vậy thì, cô gái đó, đừng nói với tôi ..." (Đám đông)

Một chút xì xào nhanh chóng truyền đến những tiếng động lớn. Buổi lễ mừng tuổi đã trở thành một mớ hỗn độn, tôi nhìn tình cảnh hiện tại với ánh mắt đờ đẫn.

"Derick Eckart! ... Anh đang làm cái quái gì vậy— ?!"

Một tiếng rống giận dữ phát ra từ công tước, cơ thể của ông đang run rẩy.

"Dù có nghĩ nhiều thế nào đi nữa con cũng không thể hiểu được, thưa Cha."

Derick nói như tin chắc rằng bản thân mình đang làm điều đúng đắn lắm vậy.

"Tại sao cha lại trì hoãn việc thông báo Yvonne đã trở lại trong buổi lễ đón tuổi của Penelope và thậm chí còn che giấu sự hiện diện của em ấy?"

"Ngươi, ngươi! Ngươi còn dám!"

"Hãy thông báo việc đó tại sự kiện ngày hôm nay, khi mà hầu hết các khách mời của Đế chế cũng như các thành viên trong gia đình đều đang tập trung đông đủ."

Ánh mắt của anh ấy vốn đang dán chặt vào Công tước, vào lúc đó lại chuyển sang tôi.
"... Công nương Eckart, người đi lạc từ khi còn nhỏ đã trở lại."

Ngay lúc ấy tôi đối diện với đôi mắt xanh của anh.
Nó không đáng ngạc nhiên như tôi nghĩ.
Có lẽ vì tôi đã giả định rằng điều này có thể xảy ra khi nghe nói hai người họ tổ chức tiệc trà vào buổi sáng với nhau.

Vào lúc ấy đôi mắt đang nhìn tôi với vẻ vô cảm kia bỗng dưng rung lên.

'Có phải vì mình không biểu hiện cảm xúc gì quá mức không?'

Hàm của Derick cương cứng lại.

Tôi liếc qua anh ấy và nhìn xung quanh sự hỗn loạn trong buổi lễ đón tuổi.

'Chuyện gì sẽ xảy ra bây giờ nhỉ?'

Hội trường im ắng ồn ào chả khác gì cái chợ Dottegi.

Yvonne đang tận dụng lợi thế của sự ồn ào, cô hoàn toàn đứng ra khỏi bóng lưng của Derick và nhìn Công tước với ánh mắt đáng thương.

Ngay lúc ấy.

[Thời gian giới hạn chế độ khó đã kết thúc.]

[Đang thống kê mức độ ưa thích ...]

...

...

...

[Thống kê hoàn tất!]

Ánh sáng lóe lên trước mắt tôi.
Và,

[Bạn đã không thành công trong việc hoan thanh nhiệm vụ với bất kỳ mục tiêu nào cho đến thời hạn.]

Một cửa sổ hệ thống bật lên để thông báo rằng tôi đã thua trong trò chơi này .

Nó không sao cả vì tôi đã chuẩn bị tâm lý từ trước đến nay rồi cơ mà.
Nhưng đó vẫn chưa phải là kết thúc.

[Hình phạt do không hoàn tất nhiệm vụ.]

'Hình phạt?'

Diễn biến bất ngờ khiến đầu óc tôi trở nên trống rỗng.
'Gì hả? Lại có hình phạt cơ á? Là loại hình phạt nào cơ chứ? '

Trước khi tôi có thể chấp nhận tình huống trước mắt, dòng chữ trong cửa sổ hệ thống đã thay đổi nhanh chóng.

[Giảm mức độ ưa thích của tất cả các mục tiêu]
Áp dụng hình phạt.

[Eclise -20%]

[Derick -20%]

[Reynold -10%]

[Vinter -10%]

[Kallisto -10%]

Chỉ trong nháy mắt mọi thứ tan tành.
Dòng chữ trắng với dấu '-' bao trùm lấy tầm nhìn của tôi từ mọi phía.

Trong chớp mắt, tôi nhanh chóng mất đi sự ưu ái mà tôi đã tích góp từng chút một bằng nước mắt và cả máu của mình.

----------

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 170
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.