Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 162

Khi được bảo phải vào cung điện, tôi mới sực tỉnh. "Điện hạ, điện hạ."

Tôi chộp lấy thái tử khi vội vàng nắm lấy cánh tay của tôi. Anh ta nhìn lại tôi với một cái cau mày.

"Làm gì vậy? Còn không mau đứng dậy."

"Điện hạ, xin hãy bình tĩnh, ngài ngồi đi. Không có gì to tát hết."

Tôi từ từ xoa dịu Thái tử. Ngay cả khi tôi không căng thẳng, Penelope cũng khá nhạy cảm như cô ấy có tính khí bạo lực.

Nhưng những gì tôi nói để giúp anh ấy bình tĩnh lại dường như đã phản tác dụng.
"Ha, vậy theo công nương có chuyện gì lớn?"

Thái tử liếc mắt một cái, lạnh giọng nói.

"Bỏ đói bản thân mình và nằm dưới đất như vậy còn không phải là chuyện lớn?"

"Đừng có chuyện bé xé ra to như thế. Những việc như vậy thì cũng không làm tôi chết được đâu. Và cho dù là như thế thì có ảnh hưởng gì đến ngài đâu cơ chứ?"

Lời nói hờ hững thốt ra. Tôi thực sự hỏi vì tò mò.

Tại sao anh ấy tức giận về việc tôi sụt cân sau khi yêu cầu qua lại với mục đích chính trị mà không có bất kỳ cảm xúc nào trước đây?

Như thể anh ấy yêu tôi, ha.

- ...Yêu ư?
- Đó không phải là lời nói ngây thơ không hợp với chúng ta lắm sao? Nàng bị sao vậy?

Ngày hôm đó, những lời anh ấy nói đã khắc sâu và lởn vởn trong đầu tôi. 76% sự yêu thích được thể hiện như một dấu hiệu của một loại hảo cảm chứ không phải tình yêu?

[Bạn có muốn kiểm tra mức độ yêu thích của Kallisto không? ]
[4 Triệu vàng / 200 Danh vọng]

Tôi thẫn thờ nhìn khung cửa sổ vuông màu trắng lơ lửng trên không một lúc rồi từ từ gỡ cổ tay đã bị anh ta bắt lấy.

"Cho dù tôi thực sự bị dèm pha vì là một công nương giả tạo, hay cho dù tôi chết đói hay sụt cân đi chăng nữa thì..."

"..."

"Không liên quan gì đến điện hạ. Nó chả là vấn đề gì hết."

Khi tôi hoàn toàn bỏ tay ra khỏi anh ta, cửa sổ hệ thống cuối cùng cũng biến mất.

Tất nhiên nếu tôi không hành động như bây giờ, tôi sẽ nhẹ nhàng tình cảm hơn như tôi đã làm với Eclise, có lẽ tôi sẽ đạt được 100% và nghe được những gì tôi muốn nghe.

Nhưng tôi không có thời gian nhiều hơn nữa, vì vậy kể cả tình huống và việc xác nhận sự ưu ái của anh ta đều vô ích.

Tôi biết Thái tử sẽ tức giận, chỉ trích giọng điệu thô lỗ của tôi.
Nhưng không, anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi trong im lặng và ngay sau đó khẽ mở miệng.

"... Có thực sự là điều tồi tệ khi lo lắng cho người mà ta quan tâm?"

Vẻ mặt của anh ấy rất bình tĩnh, nhưng tôi có thể cảm nhận được mầm mống sự tức giận hầu như không kìm hãm được từ hơi thở thở ra của anh ấy đang dần muốn bùng phát. Nhưng tôi vẫn hỏi một cách vô tư.

"Tại sao?"

"Gì?"

"Tại sao ngài lại lo lắng cho tôi?"

"Công nương.."

"... Hiện tại mối quan hệ của chúng ta là gì cơ chứ?"

Tôi dửng dưng trả lời trước giọng nói ngày càng lạnh lùng của Thái tử như một lời cảnh cáo.

"Giữa chúng ta có một khoảng cách quá lớn."

Thái tử vội vàng trả lời.

"Ta đã ngỏ lời với nàng, chúng ta sẽ chính thức đính hôn."
"Khi ta quay về, ta đã nghĩ về những gì nàng nói lúc đó."

Tôi không biết niềm tin của anh ta đến từ đâu mà có thể quả quyết được như thế. Dù sao đây cũng là một cơ hội. Tôi thì thầm điều gì đó mà tôi vừa bỏ lỡ.

"Cho dù suy nghĩ nhiều như thế nào đi nữa, tôi cũng chỉ có thể từ chối lời đề nghị của ngài. Câu trả lời của tôi là không, thưa điện hạ."

"Ha…Điều này làm ta phát điên lên mất."

Thái tử buông một tiếng cười rồi đưa tay lên mặt.

Tôi biết rằng cuộc trò chuyện của chúng tôi hơi lệch khỏi quỹ đạo một chút, nhưng tôi giả vờ như không biết. Đây là một quyết định đúng mà tôi có thể nói trước buổi lễ đón tuổi.

Thái tử xoa xoa mặt xong thì đã sớm hạ tay xuống, quay lại nhìn tôi…Mắt anh hơi đỏ.

"Công nương, chúng ta chỉ đang nói về việc ăn uống và sức khỏe của nàng. Có cần phải nói ra điều đó trong tình huống này không?"

"Tôi chỉ muốn báo với ngài điều này.”

"Tại sao? Cho ta một lý do."

Thái tử cáu kỉnh cắt lời tôi và di chuyển vị trí, anh lại ngồi xuống đối diện với tôi.
Cuối cùng thì dường như tôi đã có cơ hội được lắng nghe rồi ấy nhỉ.

"Câu nói của nàng, nó gần giống như giết ta vì một lý do như vậy, Công nương. Ta không hiểu rõ bất cứ điều gì nữa."

Anh đột nhiên thấp giọng cảnh cáo.

"Ta đã cho nàng rất nhiều cơ hội. Cơ hội để trả thù ta."

Giống như một kẻ điên, nhưng dù sao thì tôi cũng không cho hắn ta cơ hội tự cắt cổ mình. Đó là một lý do nghe có vẻ xuôi tai nhưng bây giờ nó không quan trọng. Tôi gật đầu và mở miệng.

"Đó không phải là lý do."

"Sau đó?"

"Bởi vì ngài và tôi đang đi theo những hướng khác nhau, chúng ta không phù hợp với mong muốn của nhau."

"Các hướng khác nhau? ... Phù hợp? Ta không nghĩ rằng nàng đã từng thốt ra một từ như vậy vào ngày hôm đó."

Thái tử thở dài thườn thượt như chết lặng trước lời nói của ta. Gõ lên bàn, anh nhíu chặt trán rồi hỏi.

"Thật khó để nói rằng chúng ta sẽ kết hôn theo sự sắp đặt của gia đình và chúng ta sẽ hòa hợp với nhau?"

Nói thì dễ làm mới khó có được không. Khi tôi không trả lời, anh ấy thì thầm bằng một giọng nhẹ nhàng hơn.

"Ta không yêu cầu nàng trở thành Thái tử phi, Công nương à. Ta đề nghị nàng làm bạn đời để cùng chia sẻ cuộc sống này với ta. Đây sẽ là sự lựa chọn tốt hơn là một cuộc hôn nhân chính trị với một người lạ, không phải sao. "

" Làm thế nào ngài có thể chắc chắn như vậy cơ chứ? "

"Vì ta đẹp trai."

Anh ta lắc đầu một cách ngạo mạn. Trong khi tôi đang rối rắm với nhiều suy nghĩ phức tạp, nhưng ngay lúc đó tôi cũng phải bật cười.

"Nàng đang cười ta à?"

Kallisto trừng mắt nhìn tôi nhưng tôi vẫn không thể ngừng cười được.

Nếu tôi là Penelope thực sự, nếu tôi là một phụ nữ quý tộc sinh ra và lớn lên ở đây, có lẽ lời nói của anh ấy sẽ ngọt ngào biết bao nhiêu.

Nhưng, đáng tiếc lại không phải.

"Điện hạ."

Cuối cùng tôi cũng mở miệng với nụ cười tươi hết cỡ.

"Đầu tiên thì như ngài đã mô tả về tôi, danh hiệu 'con vịt xấu xí của nhà Công tước' không phù hợp với tôi." Anh ấy cau mày trước nhận xét có vẻ không đâu vào đâu.

"Nàng đang nói cái gì vậy?"

"Công nương thật sự đã trở lại."

"... Công nương thật?"

"Con gái thật sự của Công tước."

Trước câu trả lời ấy, anh chỉ vặn vẹo cằm một lần nhưng không có biểu hiện gì là ngạc nhiên.

"Ngài đã biết tin?"

"Ta đã nghe Cedric nói bầu không khí ở dinh thự công tước không bình thường. Ta nghĩ đó là hàng giả ấy chứ, nhưng hóa ra là thật à. "

Anh ta hỏi lại khi anh thú nhận tin tức mà anh ta đã biết được.

"Nhưng điều đó có liên quan gì đến mối quan hệ của ta với nàng đâu?"

"Tôi là giả đấy."

Tôi nhún vai thêm vào.

"Hàng giả được cho là sẽ rời đi khi hàng thật xuất hiện."

"Câu chuyện xàm xí này xảy ra ở đâu trên thế giới vậy?"

Kallisto tỏ vẻ khó hiểu.

"Nàng trong thân phận công nương sáu năm, nay lại xuất hiện con gái ruột của công tước, ổng lại định đuổi nàng ra ngoài? Vậy nàng không có thức ăn và sẽ chết đói sao?"

"Không phải như vậy đâu, thưa điện hạ. Nên ngừng lại thôi. Nếu ai đó nghe thấy thì họ sẽ thực sự nghĩ rằng tôi đang chết đói thiệt ấy chứ."

Anh ta ngậm miệng lại. Ánh nhìn đầy thương cảm khiến tôi chạnh lòng. Tôi chau mày rồi nói.

"Miễn là ngài chỉ cần biết, nếu tôi đính hôn với ngài trong điều kiện này thì điều đó sẽ không tốt cho ngài chút nào đâu."

"Đối với quý tộc thì không có lý do gì để đối xử với hàng giả tốt hơn so với hàng thật cả. Dù sao thì giọt máu đào hơn ao nước lã cơ mà."

"Nàng đã không nghe ta nói nhỉ."

Ngay lúc ấy Thái tử bỗng buông lời sắc bén.

"Đó là nàng, người mà ta đã chọn, Penelope Eckart. Ta không chọn người mang danh con gái thực sự của Công tước."

"Điện hạ."

"Điều đó không phải tốt hơn cho nàng sao? Bây giờ con gái của ông ta đã trở về, cho dù nàng rời khỏi biệt thự cũng sẽ không quá rắc rối không phải sao?"

"..."

"Như nàng đã nói, Công tước sẽ không ép nàng rời dinh thự ngay lập tức. Đó vẫn chưa phải là tạm biệt."

"..."

"Trước khi bị đuổi ra ngoài, hãy đến hoàng cung trước. Như vậy chẳng phải giải quyết rồi sao? Sao lại làm mọi chuyện trở nên phức tạp cơ chứ? Đau cả đầu."

Anh ấy nhìn tôi đang sững sờ và lẩm bẩm như thể tôi không thể hiểu được anh nói gì ấy.

"Ta nghĩ chúng ta khá thích đối phương cơ mà. Chả lẽ ta nhầm sao?"

Việc anh biết chuyện này khiến trái tim tôi kích động.

Anh ấy và tôi, chúng tôi đã có tình cảm với nhau.

Đó là cảm giác thực sự không bao giờ có thể phát triển vượt ra xa hơn nữa.

'Đây là lý do tại sao anh và tôi không thể ở bên nhau đấy.'

Trái tim tôi chùng xuống. Tôi cố gắng nén giọng của mình cho thật bình tĩnh.
"... Sự thích thú đó không phải là tình yêu."

"Nàng không còn là một đứa trẻ nữa và ta tán thưởng nàng, Công nương." Thái tử trả lời với vẻ bồn chồn.

"Trò chơi tình cảm ngu ngốc đó chỉ là một ảo ảnh có kết thúc rõ ràng. Nàng hiểu điều đó mà."

"..."

"Một công nương thực sự đã xuất hiện, nhưng nếu là cô ta thì không đáng được gọi là lí do lý tưởng lắm. Nghe rõ ràng như một cái cớ thế kia mà. Hãy nói cho ta biết lý do thực sự, không phải chỉ do thế được."

"..."

"Cái mà sẽ thuyết phục hơn để nàng nói không với ta."

"Không."

Ngay khi ấy cái lý do từ chối mà ngay cả tôi cũng khó giải thích bằng lời bỗng trở nên rõ ràng như ánh nắng giữa ban ngày vậy. Tôi ngẩng đầu lên và nhìn vào mắt Kallisto.

"Thần không muốn ở cùng người mà không có tình yêu, thưa điện hạ."

"..."

"Tôi không muốn chọn người không yêu mình, người mà tôi cũng không yêu. Đó có phải là lý do hợp lý hơn chưa?"

Vào lúc đó khi nhìn đôi mắt đỏ hoe khẽ rung lên, tôi đã nghĩ, 'Phải như thế này mới đúng nhỉ.'
 

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 162
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.