Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 124

chap 124

Tôi từ từ đứng dậy và nhìn xung quanh. Nhưng không thấy Raon ở đâu cả. “Raon! Đừng đùa nữa ”.

Tôi xuống vực và cắn chặt răng.

Nhưng không chỉ Raon, mà cả những đứa trẻ bao quanh khu vực đó đều không được nhìn thấy. "Raon?"

Phía khu ổ chuột, nơi hoàng hôn buông xuống, tĩnh lặng một cách kỳ lạ.

Vốn dĩ chỉ là một sắp nhỏ, nhưng đột nhiên không thấy đứa nào nữa. Cảm giác sợ hãi chảy dọc sống lưng.

Vài giây sau. Chỉ cần vài giây vào cửa sổ hệ thống. Tadak Tadak-

Tiếng bước chân chạy xuống vách núi càng lúc càng dồn dập. "Rain, đừng chơi nữa,ra khỏi đây đi!"

Tôi điên cuồng chạy giữa thị trấn tồi tàn và gọi tên Raon. 'Tôi nghĩ thằng nhóc đang cố tình chơi trò trốn tìm với tôi.

Tôi đã cố gắng suy nghĩ tích cực, kiểm tra phía sau của hàng chục túp lều. Nhưng không thấy Raon ở đâu cả. không thấy ở đâu cả

Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc tìm kĩ trong từng hộ gia đình

 "Raon!"

Những căn lều  làm bằng ván gỗ và vải tồi tàn hầu hết trống rỗng.CÓ vài người ở đó, Raon thì không.

"Này! Cô đang làm gì đấy! ”

“Xin lỗi, tôi xin lỗi. Ông có nhìn thấy đứa trẻ nào đeo mặt nạ sư quanh đây không? ” "Tôi không biết! Cút ngay! ”

Những người chủ ổ chuột lạnh lùng đuổi tôi ra ngoài, mặc dù họ nghe thấy giọng nói của tôi đang run lên lo lắng tìm kiếm một đứa trẻ. 

Sự cảnh giác và nỗi sợ hãi của họ dường như rất mạnh.

Tôi lùng sục khắp các khu nhà tồi tàn nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy Raon. Vinter đi gặp thủ lĩnh đến giờ vẫn chưa quay trở lại.

"Ha, ha, ha, ha"

Tôi nhìn khu ổ chuột đang rung chuyển không ngừng ở lối vào của vách đá, trên con dốc. "cậu đã đi đâu vậy?"

Hoàng hôn sắp buông xuống.

'Có thể chúng đã bị ai đó đưa đi.'

Có lẽ là do tôi đã được cảnh báo rằng khu đất trống đó là nơi có những người rất nguy hiểm.

Tất cả những điều tồi tệ xảy ra trong đầu tôi. 'Điều gì sẽ xảy ra nếu sự yêu thích của tôi lại giảm xuống? "

Vào lúc này, khi Raon biến mất, nỗi lo lắng về đứa nhóc ấy như một tảng đá tự do làm tôi sợ hãi. 

Tôi biết rõ rằng tôi ích kỷ và xấu tính.

Nhưng tôi vẫn gặp ác mộng khi lần đầu tiên Vinter đeo mặt nạ thỏ trắng. Một cây gậy chiếu thẳng vào tôi, và một cảm giác tồi tệ rơi xuống mà không có điểm dừng. 

Anh ta cảm thấy khủng khiếp về những đứa trẻ được cứu sống đủ để tức giận chỉ để bước vào không gian bí mật.

Nhưng nếu anh ấy biết tôi không thể trông nom một đứa nhóc đàng hoàng Điều đó làm cho vấn đề tồi tệ hơn, trở thành vấn đề tồi tệ nhất.

Nếu điều đó ngọt ngào, thích một người chỉ mới đi qua một nửa thì có ích gì?

Khi tôi nghĩ đến đây, mắt tôi ửng đỏ và hô hấp trở nên khó khăn. "Nghĩ đi. mình nên làm gì bây giờ?"

Tôi cố nghĩ cho tỉnh táo, đè nén cảm xúc đang trào dâng như một con thú tuyệt vọng. Để giải quyết chuyện này, tôi phải suy nghĩ một cách lý trí.

Đó là lúc.

~ Cô Penelope! Tôi có thể theo bạn bè đến bãi biển bên dưới vách đá trong chốc lát được không.

và giọng nói trong trẻo của Raon lọt qua tai tôi. "Hah"

Tôi xấu hổ đến mức hoàn toàn quên mất cuộc trò chuyện vừa rồi với Raon. Nó có thể sử dụng phép thuật, vì vậy có khả năng nó đã dịch chuyển tức thời rồi. Tôi quay lại và chạy xuống dốc thật nhanh.

Dưới vách núi, việc leo xuống vô cùng khó khăn do các tảng đá chồng chất lên nhau một cách tự nhiên, không phải do con người làm lấy. 

Nó thậm chí còn đơn điệu hơn. Cuối cùng tôi vén váy lên, nhảy khỏi tảng đá và làm rớt giày. những hạt cát mịn chạm vào lòng bàn chân.

Có lúc mặt trời đã lặn hẳn. "Raon!"

Tôi lại tìm kiếm Raon ở khắp mọi nơi.

Tuy nhiên, bãi cát quá rộng và trời thì tối nên chẳng dễ dàng để nhìn thấy ngay thân hình nhỏ bé của một đứa trẻ.

Tuy nhiên, tôi chạy chân trần trên bãi biển rộng lớn.

Tôi không biết mình đã chạy, đi bộ và tìm kiếm bao lâu rồi? chỉ biết rằng tôi đã đi rất xa

Tôi nhìn thấy những người đàn ông. "Raon-!"

Tôi chạy điên cuồng về phía ấy không ngừng gọi tên thằng nhóc. Nhưng có gì đó hơi lạ.

Họ đã nhận ra tôi, nhưng ngay sau đó họ bắt đầu đi về phía biển một cách vội vàng. Tôi nghiến răng chạy theo.

Khi khoảng cách quá hẹp để có thể nhìn thấy hình dạng của những cái bóng.

* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * Tôi đã lạc.

chính vì vậy, những người đó không nhìn rõ vì trời đã sẩm tối.. Sáu người mặc áo choàng đen đứng thành một vòng tròn.

Và ở giữa đó, tôi có thể nhìn thấy những đứa trẻ bị trói đang dựa lưng vào nhau.

lưu ý: ahhh đừng chạm vào đứa nhóc của tôi.

Dù cho họ làm gì đi chẳng nữa, tất cả họ dường như đã mất trí. 'Một nhóm của vương quốc Leila mới!'

Tôi căng mắt ra nhìn. cố gây sự chủ ý. "Dừng lại!"

Tôi nghiến răng chạy.

Trừ khi bạn là một tên ngốc thì bạn mới không biết chúng đang cố gắng sử dụng phép thuật để di chuyển.

Ánh sáng xanh dần dần nổi lên xung quanh chúng, và dưới chân chúng nhanh chóng xuất hiện một hoa văn có hình thù lạ. Tôi đã chạy như bay, tự hỏi liệu tôi có thể đến đó trước khi họ dịch chuyển hay không.

Ngay cả khi tôi đuổi kịp, tôi không biết liệu tôi có thể ngăn chặn chúng một mình hay không. 'Tôi nên làm gì đây?'

lúc ấy

Tất cả những chùm sáng xanh bật ra từ chúng làm tôi nghĩ đến một cửa sổ hình vuông phát sáng.

Một nhiệm vụ đột ngột đã được thực hiện!

Bạn sẽ ngăn chặn các thế lực tà ác đang cố gắng bắt cóc [trẻ em] bằng cách niệm chú ma thuật. (Đền bù: + 3% ân huệ của Mùa đông và +50 danh vọng.)

'Chấp nhận! Chấp nhận!'

Tôi không thể cảm thấy bất cứ điều gì sai trái với tình hình này

Tôi đánh [chấp nhận] điên cuồng, và ngay lập tức chữ viết trên cửa sổ hình vuông thay đổi.

Sử dụng phép thuật của bạn để chống lại các thế lực tà ác! (Lệnh ma thuật: Thunderpirum)

"Thunderpirum-!"

Tôi hét lên câu thần chú cuối cùng một cách nhanh chóng. lúc đó

Có một tia chớp trên bầu trời.

Và với một tiếng gầm lớn, một vài dòng sáng chạy ngay trên đầu chúng.

Nó chìm rồi. “Quang-! ”

"Argh!"

Chiếc áo choàng bung tròn ra mọi hướng Thunderpirum.

Ánh sáng xanh lan tỏa nhanh chóng vụt tắt, chúng rên rỉ và bò trên sàn. 'Cái gì, tại sao nó mạnh đến vậy?'

Tôi thẫn thờ nhìn cảnh tượng đó, trong giây lát ngừng chạy. Với tốc độ này, tôi nghĩ rằng tôi có thể đối phó với sáu người.

Sau đó, một trong những kẻ đang nằm trên sàn uốn éo và chỉ vào tôi. "Con ả  đó, hãy loại bỏ nó trước!"

"Thunderpirum"

Một tia sáng lại chiếu qua hắn.

Không thèm la hét, hắn ta đập mặt xuống bãi cát. Phía trên bốc ra một làn khói cay nồng.

Tôi rùng mình trước cảnh tượng khủng khiếp.

'Chắc hắn đau lắm. Nhưng tôi không thể để những người đàn ông vẫn còn nằm đó trong đầu thì lăm le tấn công tôi. "Thunderpirum!"

"Thunderpirum!"

"Thunderpirum!"

“Hwang! Quang, Quang-! Chueh-hsin ”Sấm sét đánh trúng ba tên khốn đang uốn éo.

Ngay lập tức, chúng giống như người đầu tiên và hạ gục với làn khói này. Khi chúng tiếp đất khắp nơi, tôi vội vã đến bên bọn trẻ.

Tất nhiên, mặt nạ sư tử nằm trong số những đứa trẻ đã mất ý thức. "Raon!"

Tôi ôm lấy cơ thể nhỏ bé của nó.

Tôi lắc nhẹ nó, nhưng Raon không nhúc nhích.

Khi tôi đang suy nghĩ rằng tôi có nên tháo mặt nạ của nó ra và kiểm tra tình trạng của nó hay cứ vậy bế nó đi thì cơ thể trong vòng tay tôi cựa nhẹ. "Àh"

Sau đó Raon mở mắt với một tiếng rên rỉ yếu ớt. “Ra, Raon! Cậu có tỉnh đấy không? ” "Penelope,"

"Ôi không."

Tôi thực sự thấy có lỗi với những đứa trẻ khác, nhưng tôi phải đưa Raon rời đi trước. Tôi gặp một người ăn xin không biết anh ta đi đâu, và tôi nói với anh ta không biết anh ta có thể mang theo những đứa trẻ còn lại hay không.

tôi bật dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

Và ngay khi tôi chuẩn bị bước

Môt bàn tay nắm lấy gấu váy của tôi. "Quay lại, quay lại, quay lại"

Có một cảm giác kỳ lạ đột ngột ở phía sau "Chết rồi!"

đã quá muộn để tôi quay lại. Tôi chưa kịp nhận ra gì thì đã có một người áo choàng đen đến gần sau lưng tôi.

Có một tiếng kì quặc cùng một ánh sáng sắc bén vụt qua tôi 

Tôi biết đã quá muộn để tránh ngay cả khi tôi hét lên câu thần chú, nhưng đó là để bảo vệ Raon. “Piratio. ”

Một lời thì thầm nhỏ phát ra từ vòng tay của tôi trước cả khi tôi kịp đọc thần chú. Mắt tôi loé lên một màu trắng.


 

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 124
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.