Bạn đang đọc:Cô Dâu Của Công Tước Quái VậtChương 6

"Có chuyện gì?"

Mặc dù đã một tuần không gặp Ilyin, Nam tước Arlen vẫn không chào đón cô. Thành thật mà nói, trông ông có vẻ không hài lòng về chuyến thăm của cô.

Ilyin cẩn thận quan sát cha mình. Cô tự hỏi, khi cô còn nhỏ, có phải ông ấy đã từng là một người cha tốt hay không?

Không. Ông ấy quan tâm đến hình ảnh của gia đình hơn bất cứ điều gì khác. Thay vì cảm thấy có lỗi với mẹ cô, ông lại nổi điên lên khi cho rằng bà đã hủy hoại danh tiếng của gia đình. Ilyin không nhớ mình được cha yêu thương là khi nào.

"Con đã quyết định nơi để đi."

"Gì?" - Nam tước Arlen đã rất ngạc nhiên. Hôn nhân là một lễ ăn mừng của tầng lớp quý tộc. Tùy thuộc vào gia đình nào sẽ kết hôn và những gì bạn phải thể hiện với thế giới bên ngoài là rất quan trọng.

"Nơi nào?" - Ông hỏi, không kìm nén được sự tò mò.

"Phương Bắc." - Đó là tất cả những gì Ilyin nói. Nam tước Arlen tặc lưỡi. Đã có một phu nhân trong điền trang Boro - lãnh thổ lớn nhất phương Bắc. Những điền trang nhỏ khác xung quanh họ là những gia đình nhỏ ít nổi tiếng hơn gia đình Arlen.

Mình không muốn tiết lộ chính xác nơi nào, Ilyin ấy tự nghĩ .

Nam tước Arlen vẫy tay ra hiệu cho cô, điều đó có nghĩa là ông ấy muốn cô ra ngoài. Dù sao cũng chẳng có gì hay ho khi nghe cô ấy tuyên bố kết hôn. ‘Danh tiếng của gia đình sẽ chỉ bị hủy hoại thêm nữa.’

"Vâng." - Ilyin thậm chí còn không nghĩ đến việc nhận được một lời chào nào từ cha mình. Cô xoay người rời đi.

Sau đó, thật bất ngờ, Nam tước gọi tên cô.

"Ilyin."

Tim cô như ngừng đập khi dừng bước. Đã hơn một thập kỷ trôi qua kể từ ngày cuối cùng cô được cha gọi tên.

“Vâng,” - Cô ấy trả lời. Trong vô thức, Ilyin đã trả lời bằng một giọng vô cùng nhẹ nhàng. Khi ánh mắt họ chạm nhau, Nam tước Arlen hỏi.

"Con có nhìn thấy giấc mơ tiên tri nào về ta không?"

ILyin nhếch miệng cười, ngay cả sự mong đợi nhỏ nhất về một lời chào tạm biệt cũng đã tan biến, và cô trả lời một cách lạnh lùng.

"Không có."

Nam tước Arlen đã không gọi tên cô lần thứ hai.

 

***

 

Không có một người nào bước ra khỏi dinh thự Arlen khi cô khởi hành. Bây giờ cha cô có lẽ sẽ sống một cuộc sống mà không có cô, giống như khi không có mẹ cô vậy. Di chuyển ra ngoài, Ilyin không bao giờ liếc nhìn lại nơi này. Tôi sẽ không bao giờ quay lại!

“Biflten…” - Cô thì thầm với chính mình trong khi nhìn ra khỏi cỗ xe khi nó nhanh chóng băng qua thủ đô và hướng về phía Bắc.

Người kỵ mã đeo một thanh kiếm có khắc con dấu của gia tộc Biflten ở cuối tay cầm, tăng tốc mà không thốt lên lời nào. Con đường được trải nhựa tốt, vì vậy chiếc xe không rung lắc nhiều, nhưng vẫn chưa biết liệu điều này có tiếp tục trên đường đến Biflten hay không.

Ilyin lấy ra chiếc áo khoác dày nhất mà cô có. Biflten nổi tiếng với nhiệt độ lạnh và các thi thể đông lạnh đôi khi được tìm thấy đâu đó. Thời tiết mùa đông mà Ilyin đã trải qua trong quá khứ, có lẽ sẽ ấm hơn so với thời tiết ở Biflten. Cô nhận thấy người kỵ mã không mặc áo khoác dày, có thể là do anh ta đã quen với thời tiết lạnh giá.

Ilyin nhìn quanh cỗ xe. Ghế được bọc vải nhung đen. Vách xe cũng được làm bằng vải nhung có chứa bông mềm, có lẽ là để chắn gió chứ không phải để trang trí, và cô đoán là nó được làm thủ công tỉ mỉ để ngăn gió lạnh xâm nhập.

"Đây là cái gì?" - Ilyin tự hỏi và nhìn vào tấm vải trên ghế đối diện. Đó là một mảnh vải màu xanh khá đẹp, trông giống như lụa và bóng nhưng lại có cảm giác giống bông hơn. Loại vải sang trọng được trang trí bằng bạc và đủ ấm để cô có thể áp mặt vào. Nó có phải là thứ được làm tại Biflten không?

Đối với một quý tộc, họ luôn phải cập nhật những xu hướng thời trang mới nhất nên không có loại vải xa lạ nào mà họ không biết. Tuy Ilyin không tham gia các hoạt động xã hội nhưng cô đã có được một số kinh nghiệm khi thay mặt mẹ chào hỏi các vị khách.

Tuy nhiên, mặc dù đã có rất nhiều kinh nghiệm về quần áo, nhưng loại vải này là thứ mà cô chưa bao giờ nhìn thấy. Có vẻ không hợp lý khi một người nào đó để thất lạc một món đồ có giá trị như thế này. Hơn nữa, dường như không hề có chỗ để chứa vải trong xe ngựa.

Hay đây là vật để quấn lại khi lạnh? Ilyin cẩn thận trải tấm vải ra. Màu gần với màu xanh da trời, nhưng nó là một tấm vải bí ẩn, phản chiếu ánh sáng màu tím khi nó được chiếu sáng bởi ánh sáng ban ngày. Nó trông giống như một tấm màn che đầu của một người hơn là một tấm vải đơn thuần. Nó cũng khá mỏng đủ để có thể nhìn xuyên qua nó.

Ilyin cẩn thận đội tấm vải lên đầu. Tầm nhìn của cô hơi ngả sang màu xanh lam, và một cảm giác ấm áp truyền đến cổ họng. Cô há hốc mồm kinh ngạc. Nếu đây là một vật dụng phổ biến ở Biflten, thì quần áo mọi người mặc chắc phải rất khác biệt.

Mình đang đi đến một nơi hoàn toàn xa lạ. Biflten là một nơi khá cô lập, ít hoặc không có sự trao đổi với những người khác. Không biết mình có thể thích nghi tốt không? Và cô tự hỏi liệu mình có thể sống sót ở đó không.

Một vùng đất xa lạ, nhưng trong cùng một đế chế, nơi không có ai trừng phạt Công tước Biflten vì không tuân thủ luật lệ của đế quốc. Có vẻ như bản thân Biflten giống như một đế chế của riêng mình.

Ngay cả khi đêm đầu tiên diễn ra an toàn, sẽ không ai biết điều gì có thể xảy ra tiếp theo nếu cô làm bẽ mặt Công tước. Đặc biệt là khi anh ta là Công tước Biflten. Thậm chí có lẽ cô không nên giao tiếp bằng mắt với anh ta.

Có tin đồn rằng nhà quý tộc lần đầu tiên chạm mắt với Công tước Biflten đã chết. Tuy nhiên, sau đó, các hiệp sĩ dưới quyền của người đàn ông đã chết này cũng chết theo, và sự quan tâm về Công tước đột nhiên chìm trong im lặng.

‘Ai lại muốn chết vì tò mò chứ? Tốt nhất là đừng bao giờ giao tiếp bằng mắt,’ - Cô tự nhủ.

Trong thâm tâm Ilyin biết rằng sẽ khó có ai trong gia đình Biflten có thể giết cô, nhưng đồng thời, cô cũng không cảm thấy bất an. Ilyin mở tấm vải xanh trên đầu. Cô không biết họ đi nhanh như thế nào, nhưng cô có thể cảm thấy chân mình bắt đầu run lên.

"Không sao đâu." Cô tự an ủi khi biết rằng trong những giấc mơ của cô, vẫn chưa có cái nào báo trước cái chết của chính mình.

 

***

 

Khung cảnh bên ngoài cửa sổ trở nên trắng xóa khi cỗ xe có hình dáng hơi kỳ dị tiếp tục di chuyển về phía Bắc. Để cưỡi trong bão tuyết, người kỵ mã được trang bị một khoang riêng, và ngựa cũng được trang bị đồ bảo hộ.

Ilyin không thể tin được rằng đã gần cuối mùa hè. Thay vì chạy xe ngựa về phía Bắc, có cảm giác như cô ấy đang chạy ngược thời gian và bước sang mùa đông. Cưỡi trên tuyết trắng, họ để lại dấu vết, mỗi thứ đều có vẻ ngoài thô ráp.

Khi nhiệt độ trong xe giảm mạnh, Ilyin không thể tin rằng cô có thể nhìn thấy hơi thở của chính mình vào cuối mùa hè. Cô xoa hai bàn tay vào nhau và hít thở, điều này dường như làm chúng ấm lên trong giây lát khi hơi nước trắng chạm vào, nhưng lại nhanh chóng lạnh đi.

Thở ra lần nữa, Ilyin nhanh chóng giấu tay vào tấm vải xanh. Đó là hơi ấm duy nhất mà cô có thể tìm thấy trong xe ngựa. Sau đó, cô nghe thấy một tiếng động mạnh.

Bạn đang đọc:Cô Dâu Của Công Tước Quái VậtChương 6
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.