Bạn đang đọc:Cho phép anh thích emChương 51

"Wow, hóa ra Hàn ca thích đậu đỏ, em sẽ nấu cháo đậu đỏ, cưới em làm vợ em sẽ nấu cho anh ăn."

"Hàn ca, em sẽ làm bánh bao đậu đỏ."

"Hàn ca, em sẽ làm cao lương đậu đỏ."

"Hàn ca, em sẽ làm bánh đậu đỏ."

"Hàn ca, em là đậu đỏ, hãy đến và ăn em đi."

Từ Ứng Hàn đang phát livestream, sau khi anh nói xong câu đó, ngay lập tức màn hình livestream bị spam loạn lên hai chữ đậu đỏ. Chàng trai nhìn những lời bình luận của giang cư mận, mở miệng nói: "Quản lý block những người này đi, đừng làm ô nhiễm lúc tôi livestream."

Vì vậy, một nhóm fans đang náo nức đẩy xe nôi đi dạo lập tức cầu xin tha thứ.

Từ Ứng Hàn không quan tâm phản ứng của bọn họ, chỉ mở trò chơi, chuẩn bị xếp đội.

Cô gái nhỏ đang ngồi khoanh chân bên cạnh, ngậm ống hút trong miệng, phùng má nhìn màn hình máy tính, không nói tiếng nào.
Đến khi Từ Ứng Hàn đá chân vào ghế của cô, Lâm Lung ngồi trên ghế nhất thời vô ý đâm sầm vào Giản Dịch bên cạnh. Giản Dịch vốn đang trong trận đấu, kết quả phóng ra một chiêu ulti ngược hướng, trên kênh cộng đồng không hẹn mà cùng xuất hiện hai chữ, SB.

"Lâm Lung em..." Giản Dịch quay đầu lại, nhưng thấy cô gái nhỏ nhìn mình bằng vẻ mặt mơ hồ, cũng không thể nói gì, chỉ có thể gãi đầu một cái tiếp tục quay lên đánh nhau.

Ngược lại Lâm Lung lấy lại tinh thần, quay đầu vẻ mặt khó hiểu nhìn Từ Ứng Hàn: "Tại sao anh lại thích em?"

"Em ngẩn ra gì đấy?" Từ Ứng Hàn hỏi cô.

Lâm Lung cúi đầu cắn ống hút, chớp chớp mắt, vẫn không nói gì.

Thật ra cô không tiếp xúc với những chuyện trong giới eSports nhiều lắm, nhiều nhất cũng là nghe Tô Hiểu Đàm nhiều chuyện mấy lần. Cho nên đây là lần đầu tiên cô đối mặt với mặt tối của giới eSports.
Những thiếu niên tỏa sáng trên sân khấu, từ người bình thường trở thành những tuyển thủ được nhiều người chú ý đến, sự cổ vũ và sùng bái của fans hâm hộ thật sự khiến người ta bị chìm đắm trong đó.

Rất nhiều người có thể ban đầu cũng không xấu, nhưng lúc đã trải qua những màu sắc đẹp đẽ này sẽ không thể giữ được bản thân mình. Do đó làm người khác cảm thấy cái vòng này không hề sạch sẽ.

"Đột nhiên thấy một số chuyện làm người ta cảm thấy khó chịu," Lâm Lung thấp giọng nói.

Từ Ứng Hàn nhìn cô, đột nhiên tắt livestream, nhất thời toàn bộ fans đều không nghe được giọng nói của bọn họ. Mặc dù vừa rồi mọi người không nhìn thấy Lâm Lung, nhưng cô ngồi bên cạnh Từ Ứng Hàn, cho nên cô nói gì đều bị fans nghe được không xót chữ nào.

"Chị gái thấy gì không? Có phải tôi nghe được bí mật gì không?"
"Đệt, nhất định là bên trong có nội tình, Hàn ca, tại sao anh muốn tắt công tắc vào lúc quan trọng vậy?"

"Có tuyển thủ mờ ám với fan bị cô ấy bắt gặp?"

"Mập mờ với fans?"

Từ Ứng Hàn đứng dậy, nắm tay cô kéo ra ngoài.

Những người khác đều ngơ ngác nhìn nhau rồi lại nhìn họ, sau đó Giản Dịch dè dặt hỏi: "Lâm Lung thấy cái gì?"

"Em sẽ không thật sự thấy ai này nọ với fan chứ?" Vương Ngọc Đàn sờ sờ cằm.

Lam Cảnh Trình nhún vai, nhắc nhở: "Ai phát livestream nhanh tắt đi. Đừng để bị xuyên tạc."

"Em không phát," Giản Dịch nhanh chóng nói.

Dương Đình hiện giờ cũng lăn lộn với mọi người, cái gì cũng dám nói, cậu bĩu môi nói: "Lúc em đánh giải thứ cấp, trong đội luôn có fan girl xin thêm Wechat."

"Đừng nói là cậu đấy," Giản Dịch nghi ngờ nhìn cậu.

Chàng trai nhỏ đỏ mặt, nhanh chóng xua tay giải thích: "Nhưng em chưa từng đồng ý thêm mà."
"Có ai khác thêm không?" Giản Dịch rất tò mò về vấn đề này, cậu ta còn nghi ngờ nói: "Tôi nghĩ fans của tôi rất tốt, ngoại trừ gửi đồ ăn cho tôi, chưa từng có ai thêm Wechat của tôi."

"Fans không phải kẻ ngốc, ai muốn yêu đương với một người chỉ biết ăn như cậu." Vương Ngọc Đàn cười nhạo cậu ta.

Giản Dịch phẫn nộ nhìn cậu ta, "Nói giống như cậu có fans ấy, ông đây ít ra còn có một túi đồ ăn to."

Kết quả Vương Ngọc Đàn đột nhiên giơ chân lên, chỉ vào đôi dép trên chân, kiêu ngạo nói: "Thấy gì không, quà của fans ông tặng, vừa thân thiết lại ấm áp."

Vì vậy vốn đang thảo luận Lâm Lung rốt cuộc gặp phải chuyện gì, cuối cùng lại biến thành hai người khoe khoang những món quà được fans tặng với nhau.

Ngô Địch trợn mắt há miệng nhìn hai người này, sau đó phun ra hai chữ: "Không bình thường."
Lam Cảnh Trình gật đầu phụ họa: "Bệnh tâm thần."

**

Từ Ứng Hàn kéo người ra ngoài, hai người ở trong khu vườn nhỏ trước nhà, trong vườn hoa còn có một chiếc xích đu, bình thường cũng không có ai chơi, Lâm Lung bước tới ngồi xuống trên đó.

"Thấy gì?" Từ Ứng Hàn cúi đầu hỏi cô.

Cô gái nhỏ không nói gì dựa vào dây đu, xem ra tâm trạng không được tốt lắm. Đến khi Từ Ứng Hàn đưa tay nâng cằm cô lên, để cô nhìn mình.

"Không muốn nói?" Giọng nói của Từ Ứng Hàn rất trầm, nhưng lại có hiệu quả làm yên lòng người không giải thích được.

Cô dường như luôn được anh dỗ dành một cách dễ dàng như vậy.

Đến khi Từ Ứng Hàn hơi khom lưng, nhẹ giọng nói: "Lâm Lung, có chuyện gì em có thể nói với anh."

Câu nói này dường như đánh tan sự đề phòng trong lòng cô, cảm giác khó chịu bị đè nén trong lòng từ nãy đến giờ không cách nào giải quyết, cuối cùng cũng có thể giải thoát vào giờ phút này.
Vì vậy cô nhớ đến hôm nay đi ăn cơm, lần đầu tiên chạm mặt Đỗ Chi Trạch và cô gái kia, sau đó từ chỗ bạn bè biết được, vỗn dĩ bạn gái Đỗ Chi Trạch không phải cô gái hôm nay đi ăn chung với hắn.

Cô thấy Từ Ứng Hàn không nói gì, còn tưởng rằng anh không tin, vì vậy liền nói: "Cô gái kia từ lúc đi vào nhà hàng vẫn luôn khoác tay hắn, nếu là bạn bè bình thường căn bản sẽ không có cử chỉ thân mật như vậy. Hơn nữa cô gái này chính là cô gái ngày trước muốn quyến rũ anh, em biết cô ấy."

Nói tới đây Lâm Lung lại càng giận.

Cô tức giận nói: "Người này thật là khó hiểu, mấy hôm trước còn có dáng vẻ không phải anh thì không yêu, kết quả mấy ngày nay dường như lại ở cùng với Đỗ Chi Trạch. Mắt nhìn của cô ta cũng hạ xuống nhanh quá rồi, lại có thể sau khi thích anh còn thích loại người như Đỗ Chi Trạch."
"Em thấy anh rất tốt à?" Từ Ứng Hàn không ngờ cô lại tức giận vì chuyện này.

"Tất nhiên rồi, anh và Đỗ Chi Trạch hai người là trên trời dưới đất, anh đẹp hơn hắn, chơi game giỏi hơn hắn, giữ mình trong sạch hơn hắn, có trách nhiệm hơn hắn..."

"Hóa ra trong mắt em anh thật sự tốt như vậy," trong giọng nói của chàng trai mang theo ý cười rõ ràng.

Cũng không phải là cười đùa, mà thật sự là một nụ cười vui vẻ ngoài ý muốn.

Lâm Lung hơi giống như bị người khác chặn miệng, chính cô cũng không nghĩ tới mình có thể dễ dàng nói ra nhiều ưu điểm của Từ Ứng Hàn như vậy.

Thật ra chàng trai này cũng không phải hoàn hảo không tỳ vết, chằng hạn như anh ăn nói độc miệng không nể mặt người khác.

Tình tình cũng không được tốt lắm, không thích nói chuyện.

Thế nhưng anh như vậy lại làm cho cô có cảm giác thật sự an tâm, chỉ cần có anh, dường như mọi chuyện đều sẽ đơn giản, trò chơi khó khăn đi nữa cũng sẽ dễ dàng giành chiến thắng.
"Cho nên em vì chuyện của Đỗ Chi Trạch mà khó chịu à?" Từ Ứng Hàn hỏi.

Lâm Lung gật đầu, nói: "Em biết thật ra chuyện này không liên quan đến mình, nhưng khi em nhìn thấy thì trong lòng cảm thấy rất khó chịu. Dù sao rất nhiều người cũng có hiểu lầm rất lớn đối với eSports, họ nghĩ đều là một đám thanh niên nghiệm game online, sau đó bị fan thổi phồng lên đến bây giờ, kết quả có người còn dám không giữ mình trong sạch như thế."

Nói đến đây, cô nhìn Từ Ứng Hàn, vẻ mặt vô cùng uất ức.

"Nhưng những người chơi eSports mà em biết, mỗi người đều có mục tiêu và lý tưởng cho riêng mình, ai cũng đều nghiêm túc cố gắng vì mục tiêu của họ. Năm ngoái hai người Giản Dịch và Vương Ngọc Đàn còn bị fans chửi mắng, thế nhưng năm nay biểu hiện của bọn họ khiến tất cả mọi người đều phải ngạc nhiên. Ở nơi mà người khác không nhìn thấy, mỗi ngày bọn họ đều phải huấn luyện mười mấy giờ đồng hồ. Thế nhưng dựa vào cái gì mà những người nỗ lực như vậy phải gánh tai tiếng trên lưng bởi vì loại người như Đỗ Chi Trạch."
Cho nên cô rất không thích, cũng rất khó chịu.

"Lâm Lung," Từ Ứng Hàn trực tiếp ngồi trên mặt đất, lần này đến lượt anh ngẩng đầu nhìn Lâm Lung.

Bóng đêm mờ mịt, chỉ có ánh đèn từ căn biệt thự bên cạnh, thấp thoáng xuyên qua cửa sổ.

"Đừng để ý," cơn gió đêm thổi qua, lá cây xung quay phát ra âm thanh khe khẽ, tiếng côn trùng kêu râm ran, nhưng giọng nói của anh vừa bình tĩnh vừa nhẹ nhàng, "Ai quy định, con sâu làm sầu nồi canh."

Lâm Lung không nghĩ tới anh sẽ nói như vậy, trong thoáng chốc, cô gái nhỏ vốn đang buồn bực không vui đột nhiên phá lên cười.

"Vui rồi chứ?"

Lâm Lung đưa tay bưng mặt, môi cong lên, hơi lầm bầm nói: "Có phải em quá dễ dỗ không, như vậy đã bị anh chọc cười."

"Em cho là ai cũng có thể nghe anh kể chuyện cười sao?"

Từ Ứng Hàn dùng giọng điệu em đừng có không biết tốt xấu, bộc lộ hoàn hảo tính cách vừa kiêu ngạo vừa tự đại của anh.
Lâm Lung hừ một tiếng, "Chuyện cười này cũng không vui chút nào được không?"

"Vậy sao em còn cười?"

"Em là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, anh là đội trưởng của em, em dám không nể mặt sao?" Hai tay Lâm Lung cầm xích đu, cơ thể khẽ đung đưa.

Từ Ứng Hàn ở trên bãi cỏ đối diện cô, ánh sáng trong nhà chiếu trên mặt cô, đôi mắt to dường như long lanh nước, đôi môi đầy đặn hơi cong lên, xem ra có vẻ mềm mại rất ngon mắt.

Khi anh lấy lại tinh thần, đột nhiên Từ Ứng Hàn phát hiện một chuyện khiến anh không thể nào tin được.

Giây phút này, anh thật sự muốn hôn cô.
 

Bạn đang đọc:Cho phép anh thích emChương 51
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.