Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 9

Cô nhìn chằm chằm A Khởi vài giây, bỗng nhiên nở nụ cười: “Cô thích anh ta sao?”

 

A Khởi đỏ mặt.

 

Tần Đường đứng dậy, “Yên tâm đi, tôi không có hứng thú lên giường với anh ta, lại càng không nửa đêm đi gõ cửa phòng của anh ta.”

 

Tâm tư A Khởi bị nhìn thấy, có chút xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Em biết, chị không giống bọn em.”

 

Tần Đường cúi đầu nhìn cô ấy, không mặn không nhạt: “Cô nói sai rồi, là tôi và mấy người phụ nữ đó không giống nhau.”

 

Nói xong liền xoay người đi ra ngoài.

A Khởi cứng người, sầu não vò tóc, có vẻ như cô đã nói sai rồi, nếu làm hỏng chuyện, Tưởng Xuyên và Lữ An nhất định sẽ tức giận.

 

Cô vội vàng đi tới phòng Lữ An ở bên cạnh, dùng sức gõ cửa: “Anh Lữ anh Lữ!”

 

Lữ An cởi trần mở cửa, nhíu mày hỏi: “Có chuyện gì?”

 

A Khởi cúi đầu: “Em... hình như lúc nãy có nói một số thứ không nên nói, không biết chị Tần có giận hay không...”

 

“Em nói cái gì?”

 

A Khởi đem đầu đuôi mọi chuyện nói lại một lần, Lữ An nghe xong sắc mặt trầm xuống: “Ai bảo em làm như vậy?”

 

“Em... Em...” Lắp bắp cả nửa buổi không nói được một câu.

 

Lữ An gõ đầu cô, tức giận nói: “Nếu cô ấy thật sự muốn lên giường với anh Tưởng thì tốt quá rồi, chúng ta trực tiếp đi ôm chân người phụ nữ bạch phú mỹ đó, chuyện kia cũng theo ấy mà được giải quyết nhanh chóng rồi.”

 

A Khởi bị đánh đau, bĩu môi hỏi: “Chuyện đó là chuyện gì?”

 

Lữ An thẳng thừng đáp: “Chuyện tiền.”

 

Là một thứ vô cùng hữu dụng.

 

Có tiền có thể làm rất nhiều chuyện.

 

8h sáng hôm sau Tần Đường thức dậy, vừa đi xuống tầng liền thấy mọi người đang đợi mình.

 

A Khởi chuẩn bị cho cô bánh bao và một ly sữa, dì Quế mỗi sáng đều mang bánh bao đi bán nên bánh bao của dì vô cùng ngon.

 

Lữ An đưa cho Tần Đường một tờ giấy: “Mấy đồ vật cần thiết tôi đã liệt kê ra đây rồi, cô xem qua đi.”

 

Tần Đường liếc nhìn qua một lượt “Từ điển Tân Hoa cũng cần? Không phải hôm qua Tiểu Thành nói đã có người quyên góp rồi sao?”

 

Tưởng Xuyên đúng lúc này từ bên ngoài đi vào “Lúc trước tôi có xem qua rồi, phát hiện bọn họ đều dùng sách lậu, chất lượng giấy kém không nói nhưng nhiều chỗ còn sai sót vô cùng nghiêm trọng, cho nên tôi đã đem thu hồi rồi tiêu hủy toàn bộ rồi.”

 

Càng là nơi nghèo khó thì tri thức càng thiếu thốn, nếu không có ai phát hiện, bọn họ chắc chắn sẽ học theo những sai sót đó cả đời.

 

Lữ An tức giận nói thêm: “Có một số người căn bản chỉ để lấy cái danh đi quyên góp ủng hộ, nhưng đồ dùng mang đến thì toàn là rác rưởi.”

 

Tần Đường liếm môi dưới, lấy bút ghi bổ sung thêm vài thứ rồi đưa lại cho Lữ An.

 

A Khởi và dì Quế ở lại trông nhà, còn lại mọi người đều đi theo.

 

Tần Đường nhìn Tưởng Xuyên ngồi trong chiếc xe Jeep đen bóng loáng hỏi: “Xe sửa xong rồi sao?”

 

Tưởng Xuyên vặn chìa khóa thử khởi động xe, nhìn cô vào giây “Lên xe đi, tôi sẽ không làm cô bị thương đâu.”

 

"Tốt nhất là nên như vậy."

 

Tưởng Xuyên nhìn cô cả nửa ngày, cuối cùng bật cười. Xe lăn bánh ra khỏi viện.

 

Lữ An và Tiểu Thành ngồi đằng sau an ủi vài câu “Cô yên tâm, kỹ thuật lái xe của anh Tưởng rất tốt, mạng cứng, mấy năm trước đã từng rơi xuống vực mà không có chết đó.”

 

Tiểu Thành cũng vuốt mông ngựa theo: “Cho nên chúng tôi đi theo anh Tưởng lâu, mạng cũng cứng không kém nhé.”

 

Tưởng Xuyên nhỏ giọng mắng hai người: “Đừng nói linh tinh.”

 

Tiểu Thành và Lữ An liền im lặng.

Tần Đường nghiêng đầu nhìn Tưởng Xuyên, nhìn từ bên sườn mặt vô cùng lạnh lùng, hầu kết lộ rõ, khóe môi hơi mím lại, có vẻ đang căng thẳng.

 

Không ai nói chuyện nữa.

 

Cách Tần Đường mua đồ cùng những người phụ nữ vô cùng khác biệt, thậm chí còn nhanh gọn quyết đoán hơn nhiều người đàn ông bình thường. Nói số lượng, xem giá, đặt cọc, nói số tài khoản chuyển tiền, thời gian nhận hàng... Tất cả chỉ trong chớp mắt.

 

Đến khi Tần Đường rút thẻ ra quẹt lần thứ ba, rốt cục bị Tưởng Xuyên ngăn lại.

 

Tần Đường nhíu mày khó hiểu: “Sao vậy?”

 

Tưởng Xuyên nhìn cô một cái, nói lại giá cả với ông chủ, tính toán lại một lần, phát hiện ra cô bị tính nhiều hơn một ít.

 

Cuối cùng mấy lần mua bán tiếp theo đều là Tưởng Xuyên tính tiền, Tần Đường chỉ cần quẹt thẻ.

 

Đi ra khỏi xưởng quần áo, Lữ An và Tiểu Thành đi đằng sau nhỏ giọng nói chuyện.

 

Tiểu Thành nói thầm: "Hóa ra cô Tần chính là một bạch phú mỹ nha! Chúng ta đi theo sau cảm giác như đang được bao nuôi vậy đó..."

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 9
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.