Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 84

Anh không muốn nói, nên Tần Đường cũng không hỏi nữa.

 

Đi đến con đường lúc nãy chạy qua, giày cao gót của cô vẫn còn ở chỗ cũ, cô nói: “Để tôi xuống, tôi đi giày rồi tự đi.”

 

Tưởng Xuyên thả cô xuống, Tần Đường đi giày xong, quay đầu lại nhìn anh, phát hiện máu trên cánh tay đã dây cả lên người cô, khiến cho cả hai người đều trở nên vô cùng chật vật. cô chỉ vào cánh tay anh: “Anh có muốn đi bệnh viện trước không?”

 

Tưởng Xuyên tỏ vẻ không sao: “Anh về thay quần áo rồi đưa em về.”

 

“Vậy tay anh thì sao?”

 

“Đưa em về xong thì xử lý.”

 

“Xử lý trước đi.” Cô kiên trì nói: “Thời tiết nóng, rất dễ nhiễm trùng.”

 

Tưởng Xuyên nhìn cô cười cười, kéo cô lại gần: “Nghe lời.”

 

 

Nơi này cách nhà nghỉ không xa, Tưởng Xuyên dẫn cô đi bộ một đoạn liền trở lại nhà nghỉ.

 

Tần Đường đứng ở cửa phòng của anh, trong phòng chỉ có một cái cửa sổ bé xíu, không có điều hòa, chỉ có một cái quạt cây nhỏ, một tủ quần áo, buồng vệ sinh cũng nhỏ, thoạt nhìn vô cùng đơn sơ. cô hỏi: “Anh ở chỗ này?”

 

Bây giờ Bắc Kinh đang trong thời kỳ nóng nhất, không khí trong phòng không lưu thông được khiến căn phòng trở nên bí bách. Tưởng Xuyên ừ một tiếng, cởi áo ra, từ dây thép chắn ngang ở góc tường lấy một cái quần tứ giác màu đen xuống, để cửa phòng mở, nói với cô: “Em vào ngồi một chút đi.”

 

Tần Đường gật đầu.

 

Buồng vệ sinh nhanh chóng truyền đến tiếng nước chảy.

 

Tần Đường ngồi trên giường nhìn về phía góc tường, ở đó treo hai cái áo phông, mấy cái quần tứ giác, đều là màu tối.

 

Phía trước cái quần, khối vải bọc, thực sự rất lớn…

 

Tiếng nam nữ vui đùa từ cách vách truyền tới, không đến một lát sau liền thay đổi phong cách, Tần Đường đương nhiên biết thanh âm đó là cái gì, có chút đứng ngồi không yên, lỗ tai đỏ lên.

 

Đang muốn đứng dậy xuống lầu, Tưởng Xuyên một thân sạch sẽ thoải mái đi ra, tùy tay lau người, vết chém trên cánh tay đã được rửa sạch sẽ, để lại một miệng vết thương sẫm màu, không thấy chảy máu nữa.

 

Tần Đường cắn môi, “Xong rồi sao?”

 

Không có tiếng nước, Tưởng Xuyên cũng nghe được âm thanh của phòng bên cạnh, anh ném khăn tắm trong tay xuống, nhìn về phía cô, nhướng mày nói: “Em rất sợ ở một mình với anh?”

 

Tần Đường: “Không có.”

 

Tưởng Xuyên đi đến trước mặt cô, nhéo lỗ tai cô, cười ra tiếng.

 

Tần Đường cứng đờ, chỗ bị anh nhéo bắt đầu nóng lên, lập tức đứng dậy đi về phía cửa: “Tôi chờ anh dưới lầu.”

 

Nói xong liền mở cửa nhanh chóng đi ra ngoài.

 

Tưởng Xuyên không ngăn quản, chỉ nhìn theo, khóe môi cong lên nụ cười nhàn nhạt.

 

 

Tưởng Xuyên đưa Tần Đường đến dưới lầu chung cư.

 

Tần Đường đứng yên trước mặt anh, ngửa đầu nhìn: “Tưởng Xuyên.”

 

“Ừ.”

 

“Tôi không nghĩ nói chuyện yêu đương với anh.”

 

Mặt anh hơi cứng lại, hạ mắt nhìn: “Vì sao?”

 

Anh cảm giác được, cô không phải không có chút cảm giác nào với anh.

 

Vì sao ư? Tần Đường cúi đầu nhìn mũi chân mình, nhỏ giọng nói: “Không vì sao cả. Chỉ đơn giản là không nghĩ đến thôi.”

 

Tưởng Xuyên khẩn trương nhìn cô: “Bởi vì gần đây anh liên tục gặp phải rắc rối?”

 

Cô không nói chuyện.

 

Tưởng Xuyên tiến lên một bước: “Hay là em vẫn không tin anh?”

 

Cô ngẩng đầu, bị bức đến vội, mới nói: “Ừ, tôi không muốn chọc tới phiền phức.”

 

Ánh mắt đen của Tưởng Xuyên liền trở nên nặng nề, im lặng nửa ngày, mới vuốt tóc cô nói: “Đừng lo, anh sẽ xử lý tốt.”

 

Tần Đường nhìn ánh mắt kiên định của anh, có chút hoảng hốt.

 

Tưởng Xuyên cũng không ép cô, hôn nhẹ trên trán cô một cái.

 

Cô cũng không tránh.

 

“Anh đi đây.” Tưởng Xuyên buông cô ra, “Có việc thì gọi điện cho anh.”

 

Tần Đường nhìn anh nhanh chóng rời đi, xoay người trở về.

 

Vừa về đến nhà, điện thoại liền đổ chuông.

 

Là Chu Kỳ gọi.

 

“Chị An An, hôm nay chị không tới thăm em.”

 

“Chị xin lỗi…” Tần Đường giải thích, “Hôm nay chị có chút việc, ngày mai rảnh sẽ tới thăm em.”

 

“Được rồi.” Chu Kỳ có chút mất mát nói, “Em ở bệnh viện rất chán. Bọn họ có tới thăm em vài lần, nhưng hôm nay lại chẳng có mấy người, ngay cả chị mỗi ngày đều tới cũng không tới.”

 

Tần Đường cười: “Ngày mai chị nhất định sẽ đến, được chưa?”

 

Thật vất vả mới dỗ được Chu Kỳ, Tần Đường mới về phòng tắm rửa. Sữa tắm màu nhũ ở trong lòng bàn tay nhanh chóng bông lên, cô nhìn chằm chằm hoa văn cách tang trên mu bàn tay mình.

 

Hình xăm này là năm cô 18 tuổi, Trần Kính Sinh dẫn cô đi xăm.

 

Trần Kính Sinh thích vận động cảm giác mạnh, là một tay đua xe moto, mỗi năm đều tham gia các cuộc đua xe lớn nhỏ. Xe máy là anh dạy cô đi.

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 84
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.