Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 21

Giây phút này, cô có chút hối hận vì đã theo anh ta đến đây.

 

Trên núi yên tĩnh đến mức quỷ dị, chỉ có thể nghe được tiếng nước chảy róc rách từ phía cái giếng kia truyền đến. Ánh trăng cũng trốn vào mây, xung quanh liền trở tối đen, chỉ còn lại ánh sáng chiếu từ đèn xe.

 

Tần Đường cắn môi, bàn tay thò vào trong túi lục lọi nửa ngày cũng không tìm được bao thuốc lá.

 

Đúng lúc này, từ phía con đường núi gập ghềnh bỗng truyền đến tiếng xe máy, giữa bầu không khí yên tĩnh giờ thì trở nên vô cùng vang dội.

 

Tần Đường nhìn về phía âm thanh truyền đến, từ chỗ rẽ bắt đầu lộ ra vài tia sáng mỏng manh.

 

Trong lòng cô vô cùng căng thẳng, vội quay về phía giêng gọi Tưởng Xuyên: “Tưởng Xuyên!”

 

Cô nhanh chóng vặn chìa khóa tắt máy, đèn xe liền vụt tắt.

 

Ngay lập tức một tràng bước chân trầm ổn truyền đến.

 

Tưởng Xuyên nhanh chóng xuất hiện, nhìn về phía ánh sáng càng ngày càng rõ ở chỗ rẽ, trầm giọng nói: “Lại đây.”

 

Tần Đường nương theo ánh trăng đi đến trước mắt anh ta. Tưởng Xuyên còn chưa kịp mặc áo, thân hình màu đồng thon dài rắn chắc, nước giếng mát lạnh chảy dọc theo cơ bắp cường tráng, biến mất ở chỗ lõm xuống nơi thắt lưng, dưới ánh trăng cơ thể săn chắc như được phủ một lớp mật.

 

Tưởng Xuyên kéo cô ra phía sau áp sát vào bức tường đá, Tần Đường mím môi, cả hai ăn ý im lặng không nói câu nào.

 

Cô chợt nhớ tới câu nói “Hãy đợi đấy” của Triệu Kiến Hòa cùng với việc xe tải bị lũng lốp hồi sáng, liền trở nên vô cùng nghiêm túc.

 

Cô giật mình đỡ lấy máy ảnh, liền bị tay Tưởng Xuyên đè xuống, bàn tay to lớn đè lên mu bàn tay cô, lòng bàn tay vừa ấm áp, vừa thô ráp ma sát với làn da mềm mại của cô.

 

Tưởng Xuyên cũng giật mình, ngón cái đè lên mu bàn tay cô, theo bản năng xoa nhẹ một cái.

 

Lần này Tần Đường đã nhận ra điểm bất thường, vội vàng rụt tay về.

Tưởng Xuyên nhìn chằm chằm về phía nguồn sáng chỗ rẽ, giữ chặt bàn tay mềm mại của cô ở cạnh thắt lưng, anh dùng hai phần sức lực, cô liền ngoan ngoãn không giãy dụa nữa.

 

Bóng dáng một chiếc xe máy xuất hiện, đi kèm theo nó là ánh sáng càng ngày càng rõ trước mắt.

 

Sau đó chiếc xe dừng lại.

 

Một giọng nam mang khẩu âm địa phương vang lên: “Ở đây có một cái xe này.”

 

“Đừng động vào, chúng ta cũng không biết nó là của ai.”

 

“Có muốn đi xem một chút không, ngộ nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao?”

 

Tưởng Xuyên cẩn thận nghe trong chốc lát, rồi kéo Tần Đường ra ngoài, nhìn hai người kia nói: “Là tôi, Tưởng Xuyên.”

 

“A, thì ra là Tưởng Xuyên!” Giọng nói người kia đượm vẻ kinh hỉ.

 

“A...?” 

 

Hai người lúc này mới phát hiện ra phía sau Tưởng Xuyên còn có một cô gái nữa, mặt vô cùng trắng, đôi mắt đen nhánh, trong vắt như suối. Là một cô gái vô cùng xinh đẹp.

 

Quan trọng nhất là, Tưởng Xuyên không mặc áo, cạp quần trong lộ ra ngoài còn có chút ẩm ướt.

 

Con đường kia dẫn tới miệng giếng, tất cả thôn dân đều biết.

 

Tưởng Xuyên dẫn một cô gái xinh đẹp đến đây làm cái gì đây~~~

 

Tần Đường nhìn về phía hai người đàn ông đi xe máy, trông vô cùng thuần phác.

 

Tay dùng sức một chút rút ra khỏi tay Tưởng Xuyên, sắc mặt vẫn thản nhiên như cũ.

 

Tưởng Xuyên chợt nhớ tới lúc nãy khi cô gọi tên anh, ngón tay liền cọ cọ, cố gắng xua đi cảm giác mềm mại khi tiếp xúc hồi nãy.

 

Anh nhìn về phía hai thôn dân trước mặt: “Nếu gặp hai người ở đây rồi thì tôi sẽ không vào nữa.”

 

Hai thôn dân liền nhếch miệng cười, vô cùng vui vẻ: “Anh lại mang đồ tới cho tụi nhỏ sao?”

 

Tưởng Xuyên chỉ vào Tần Đường: “Cô ấy là Tần Đường, đồ là do cô ấy quyên.”

 

“Ồ ồ, cảm ơn cô Tần...” Hai thôn dân liên tục nói lời khách sao.

 

Tưởng Xuyên cầm áo phông vắt trên xe: “Được rồi, vậy bọn tôi về trước đây.”

 

Thôn dân kia lại hỏi: “Vậy mai anh sẽ tới nữa chứ? Thằng nhóc nhà tôi hai hôm trước còn nhắc đến anh suốt đó!”

 

Tần Đường đi tới, Tưởng Xuyên đã ngồi trên xe máy, đang mặc áo. Có tận hai chiếc đèn pha xe chiếu vào nên rất sáng, cô nhìn rõ được trên người anh ta có mấy vết sẹo rất rõ, còn có một vết kéo dài đến tận thắt lưng, thoạt nhìn có chút sợ hãi.

 

“Để xem đã.”

 

Tiếp theo quay lại nhìn cô: “Lên xe.”

 

Tần Đường thu hồi ánh mắt, trèo lên xe.

Trên đường về gió còn lớn hơn lúc đi.

 

Tốc độ của Tưởng Xuyên vẫn như cũ, trên người có hương vị sạch sẽ, mát lạnh của nước giếng, rất dễ chịu.

 

Tần Đường có chút hối tiếc vì đã không đi tắm.

 

Cô dán sát sau lưng Tưởng Xuyên, không nặng không nhẹ hỏi: “Trước kia anh là người như thế nào?”

 

Người thường chắc chắn sẽ không có nhiều vết sẹo như vậy trên người.

 

Điều duy nhất cô có thể nghĩ đến chính là loại công việc phải liếm máu trên đao.

 

Cũng không biết anh ta có nghe được không, cô cũng không nghe được câu trả lời.

 

Mà cô cũng không hỏi lại nữa.

 

Một lát sau, giọng nói trầm thấp của Tưởng Xuyên truyền đến: “Cũng không phải là loại người tốt lành gì.”

 

Tần Đường nhìn chằm chằm cái gáy của anh ta, tóc anh ta nhìn qua vừa cứng lại vừa khô, dù có đang ướt vẫn dựng đứng lên, mà trên thực tế, cả người anh ta cũng đều toát ra sự cứng rắn, tính tình cũng ngang ngạnh.

 

Thật khó mà tưởng tượng được một người đàn ông như thế này lại đi làm công việc tình nguyện.

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 21
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.