Bạn đang đọc:Học Trò Của Tôi Không Bình ThườngChương 20.5

Ngoại truyện


 

Cầm hai tờ giấy chứng nhận đăng ký kết hôn trên tay mà trống ngực Tiêu Phong đập liên hồi. Việc mình đã có vợ, lại còn sắp lên chức ba, dù có nằm mơ anh cũng chẳng dám nghĩ đến. 


 

“Này, anh đang hối hận đúng không?” Giai Kỳ vòng tay qua cổ, ôm lấy anh từ đằng sau. Thấy Tiêu Phong cứ ngồi nhìn đôi giấy đăng ký kết hôn, bên trên đã được cả hai ký tên làm cô không giấu được sự tò mò.


 

Trước khi trả lời, Tiêu Phong không quên quay sang hôn nhẹ lên má cô, trên mặt cũng đồng thời lộ ra nụ cười mãn nguyện: “Anh chưa từng có một phút một giây nào hối hận, chỉ là mọi thứ đến nhanh quá, không tránh khỏi có chút cảm giác lạ lẫm.” 


 

Tiêu Phong xoa lên cái bụng đã hơi căng nhẹ của Giai Kỳ. Từ lúc cô báo tin mình có thai đến nay cũng được bốn tháng, ngày nào anh cũng chạm tay vào để cảm nhận sự lớn lên từng ngày của em bé. 


 

Mặc dù đang có thai, nhưng nhìn bên ngoài, Giai Kỳ hoàn toàn chẳng có chút biểu hiện nào giống với những phụ nữ mang thai khác. Ngược lại, càng lúc cô càng đẹp ra. 


 

Bộ ngực bình thường đã đẹp hút mắt người khác, nay lại càng căng tròn, đôi nhũ hoa cũng nhờ đó mà càng thêm hồng hào. Da dẻ tràn đầy sức sống cùng đôi môi căng mọng càng làm Giai Kỳ trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết.


 

Khỏi phải nói cũng đủ biết Tiêu Phong đã phải kiềm chế cỡ nào trong suốt ba tháng đầu Giai Kỳ mang thai. Thà đừng ở gần nhau, đằng này mỗi ngày đều nằm chung một giường, giấy đăng ký kết hôn cũng đã có nhưng anh lại chẳng dám động vào cô.


 

Tiêu Phong sợ rằng nếu đụng vào Giai Kỳ thì sẽ tự mình đánh mất đi lý trí mà không thể dừng lại được, điều này sẽ không tốt cho đứa bé trong bụng cô. Nhưng bây giờ đã bước qua tháng thứ tư, bào thai cũng đã ổn định, lúc này mọi chuyện lại hoàn toàn khác.


 

“Coi bộ ai đó đang khó chịu lắm rồi.” Thấy Tiêu Phong nhìn mình đến ngây người, Giai Kỳ lập tức hiểu ý. Cô tinh nghịch chạm nhẹ vào cây gậy thịt đang cương cứng của chồng, miệng buông ra vài lời trêu chọc. 


 

Bị nói trúng tim đen, Tiêu Phong ngượng ngùng định giữ tay Giai Kỳ lại. Nhưng anh chưa kịp làm vậy thì cơn khoái cảm đã ập đến. Theo từng cái vuốt ve của vợ mình mà thằng nhóc cứ thế phình to ra, căng cứng đến mức làm anh cảm thấy đau nhức.


 

“Vợ à, em đừng làm vậy, anh thật sự chịu không nổi đâu.” Đối diện với sự kích thích quá mức này, Tiêu Phong vẫn cố gắng giữ bình tĩnh mà ngăn Giai Kỳ lại.


 

“Đã qua bốn tháng rồi, anh vẫn còn muốn nhịn nữa sao?” Giai Kỳ bước vòng qua ghế, nhanh chóng ngồi thụp xuống giữa hai chân Tiêu Phong. Cô vừa kéo cái quần đùi của anh xuống, cây gậy thịt từ nãy đến giờ bị kìm hãm lập tức bật mạnh lên mặt làm cô có hơi giật mình.


 

Lúc này Tiêu Phong có muốn ngăn vợ mình lại cũng chẳng được, anh chỉ đành bất lực thả lỏng để tận hưởng khoái cảm mà cô mang đến. Lưỡi cô rê khắp côn thịt nóng hổi của Tiêu Phong, lâu lâu còn ngậm phần đầu mà mút mạnh làm anh như bay lên chín tầng mây.


 

Hành động quá mức kích thích của Giai Kỳ đã không may đánh thức con dã thú bên trong Tiêu Phong. Anh đặt tay lên đầu cô rồi bắt đầu đẩy mạnh làm miệng cô liên tục ngậm trọn lấy côn thịt vừa dài vừa to của mình.


 

Trong khi thằng nhóc của mình đang được vợ chăm sóc, Tiêu Phong cũng cảm thấy buồn chán mà bắt đầu lần mò đến nơi nhạy cảm bên dưới của cô. Vừa chạm đến tiểu huyệt của vợ, miệng anh lập tức lộ ra nụ cười đầy ẩn ý. 


 

Nơi này của Giai Kỳ đã ướt đẫm từ lâu, Tiêu Phong chỉ vừa chạm vào đã làm cô phải kêu lên vì sung sướng. Có lẽ không chỉ một mình Tiêu Phong phải kiềm chế, ngay cả bản thân Giai Kỳ cũng chịu đựng không ít. Cái hạt ngọc bé bé bên ngoài tiểu huyệt của cô lúc này đang vô cùng nhạy cảm, chắc vì đã lâu chưa được tác động vào.


 

Tiêu Phong biết rõ điều đó nên càng một mực khuấy đảo, ngón tay thô ráp của anh liên tục dày vò hạt ngọc nhỏ không chút thương tiếc. Anh mạnh bạo đến mức làm cô phải thét lên, côn thịt đang ngậm trong miệng cũng theo đó mà tụt ra ngoài.


 

Tiêu Phong mạnh bạo ôm trọn lấy cơ thể nhỏ nhắn của vợ mà kéo cô ngồi lên đùi mình, trong khi ngón tay đã đút sâu vào tiểu huyệt từ lúc nào. Anh vùi mặt vào mớ tóc đang xõa ra của cô mà thì thầm: “Ai cho em nhả ra?”


 

Lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng hành động của Tiêu Phong thì hoàn toàn trái ngược, mấy ngón tay đang vùi sâu bên trong cô bắt đầu chuyển động, lúc bắt đầu thì nhẹ nhàng nhưng càng về sau lại càng tăng tốc một cách ác liệt.


 

“Đã bảo là đừng chọc anh mà, cái này là do em tự chuốc lấy.” Càng nói tay anh càng làm bạo, nó khuấy đảo làm Giai Kỳ như mất hết lý trí. Cô chỉ còn biết co người lại mà đón nhận từng đợt cực khoái đang liên tiếp kéo đến.


 

Chơi đùa chán, Tiêu Phong cuối cùng cũng chịu buông tha cho Giai Kỳ. Đợi vợ mình lấy lại bình tĩnh, anh nhìn cô bằng ánh mắt tinh quái, tay cầm lấy côn thịt lắc lư như muốn khiêu khích cô.


 

Giai Kỳ lập tức hiểu ý, cô đứng thẳng trong tư thế quỳ trên hai đầu gối, canh sao cho phần dưới của mình đặt ngay phía trên côn thịt đang dựng đứng của anh mà từ từ ngồi xuống.


 

Tiếng rên đồng loạt phát ra từ cả anh và cô khi phần dưới của hai người dần áp sát lại với nhau. Sự trơn ướt, ấm nóng và cảm giác được lấp đầy kết hợp với nhau tạo nên sự thỏa mãn tột độ. 


 

Giai Kỳ bắt đầu nhún nhẹ, Tiêu Phong ở phía dưới cùng hỗ trợ bằng cách nâng hông lên mỗi khi cô vừa chạm xuống. Anh với cô tuy hai mà như một thể thống nhất, lên xuống vô cùng nhịp nhàng cùng với tiếng rên đầy hoan lạc. 


 

Sau bốn tháng kìm nén, gậy thịt của Tiêu Phong bên trong cô lúc này đã đạt đến kích thước cực đại. Từng cái nhấp của anh đều chạm sâu vào tử cung làm cô có hơi nhói. Giai Kỳ phải lấy tay cầm lấy một phần bên dưới cây gậy thịt của chồng mình để ngăn nó đâm vào tận gốc. 


 

“Anh làm em đau hả?” Tiêu Phong thấy hành động của vợ mình có hơi lạ nên lập tức dò hỏi. Vừa nói, tay anh vừa chạm nhẹ lên đỉnh đầu cô mà xoa như đang muốn hối lỗi.


 

Giai Kỳ đỏ mặt, cô không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu vài cái. Biết mình có hơi quá, anh giang tay ra ôm trọn cô vào lòng, để đầu cô tựa lên vai mình rồi nhẹ nhàng đẩy hong. 


 

Anh và cô cứ như vậy mà đắm mình trong khoái lạc triền miên, cho đến khi cả hai mệt lả mới miễn cưỡng dừng lại. Anh ôm cô vào lòng trong khi côn thịt vẫn còn cắm sâu vào tiểu huyệt nóng ấm. 


 

“Anh xin lỗi, anh lại làm em mệt rồi.” Tiêu Phong tựa đầu lên trán cô mà thì thầm.


 

“Anh cứ bắt đầu là không thể dừng lại được nhỉ? Giống hệt đêm đầu tiên của tụi mình.” Giai Kỳ cười khúc khích, ngón tay di di lên bộ ngực săn chắc của Tiêu Phong.


 

Nghe đến “đêm đầu tiên”, anh bồi hồi nhớ lại cái lần mà Giai Kỳ uống say rồi tự tìm đến gõ cửa nhà mình. Rồi anh chợt khựng lại như vừa nghĩ ra điều gì đó.


 

“Em nói đến đêm đầu tiên, chẳng lẽ những việc chúng ta làm lúc đó, em đều nhớ rõ sao?” Tiêu Phong có chút nghi ngờ.


 

Giai Kỳ suy nghĩ một lúc, cô biết mình đã lỡ lời nhưng rồi cũng gật đầu thừa nhận. Tiêu Phong được đà lập tức hỏi tới: “Vậy khi em nói yêu anh... em đều nhớ đúng không? Vậy tại sao hôm sau khi gặp anh ở trường em lại chối bỏ tất cả, chẳng lẽ anh đã làm gì sai sao?”


 

Sau khoảng thời gian dài, cuối cùng Tiêu Phong cũng có cơ hội để hỏi Giai Kỳ về những điều mà bấy lâu nay anh luôn canh cánh trong lòng. 


 

“Lúc đó... Vì lúc đó anh chưa nhận ra em mà đã lên giường với em, như vậy chẳng khác nào...” Giai Kỳ rơm rớm nước mắt khi nhắc lại chuyện cũ.


 

“Em đang trách anh tại sao lại quên đi cô bé ở quê nhà đúng không? Thật ra anh đã nhận ra em từ lâu, từ lần em khóc khi nhìn thấy bức tranh anh vẽ về quê nhà của tụi mình.


 

Nhưng mà... Vì mặc cảm về chuyện tồi tệ mà anh đã gây ra năm xưa, cho nên anh luôn phủ nhận việc em chính là cô bé ấy. Ngay cả lúc em tức giận bỏ đi khi anh không nhớ ra em, cũng là vì anh đang cố tình né tránh sự thật.” 


 

Tiêu Phong bộc bạch hết những điều mình giấu kín bấy lâu, làm Giai Kỳ nghe xong phải trố mắt nhìn. Lúc này cô cũng đã hiểu rõ lòng anh, thật sự từ sau khi cả hai đăng ký kết hôn, Giai Kỳ vẫn luôn suy nghĩ về việc đó. 


 

“Cục cưng còn điều gì muốn hỏi anh không?” Anh lại một lần nữa ôm trọn cô vào lòng. Nằm trong vòng tay anh, cô cảm giác như mình đã thật sự tìm được một bến đỗ bình yên nhất.


 

“Em muốn hỏi lại câu hỏi khi nãy. Anh đã từng hối hận khi kết hôn với em chưa?” 


 

“Dù cho thời gian có quay trở lại, anh vẫn lựa chọn việc cưới em làm vợ. Anh chưa từng và cũng sẽ mãi mãi không bao giờ hối hận!” 



















 

Bạn đang đọc:Học Trò Của Tôi Không Bình ThườngChương 20.5
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.