Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 41
Diệp Mộng Dư từ phòng tắm đi ra, khuôn mặt cô lộ vẻ giận dỗi, mạnh tay quăng chiếc que nhỏ xíu lên giường.   Hai vạch rành rành, anh còn chối sao được.   "Đường Tư Thành, có phải là anh cố ý hay không?"   Cô tức giận đến mức, đi đến chiếc tủ gần đó, bên trong có một hộp thuốc, tuy bệnh tim đã khỏi nhưng loại thuốc này lại không thể thiếu, chính là thuốc ngừa thai.   Lấy ra xem xét, đâu có gì khác lạ, sao cô lại có thai được chứ, có khi nào…   Khi cô quay qua nhìn anh, chỉ thấy anh cười cười, gương mặt đẹp trai gian manh chưa từng thấy, cô biết mình lại bị anh lừa.   "Chẳng lẽ em tin tưởng uống thuốc ngừa thai thì không có thai sao?"   Anh nằm trên giường, bắt chéo chân, bộ dạng thoải mái, không phải chiếc que kia là do anh mua về bảo cô thử sao.   Không ngờ cô lại ngốc như vậy, nghĩ rằng anh sẽ dễ dàng buông tha cho cô.   "Nhưng không phải anh nói chỉ cần sinh được đứa con gái anh sẽ không khiến em mang thai nữa sao?"   Lúc này Diệp Mộng Dư đang đứng trước mặt anh, cạnh chân giường, hai mắt lộ vẻ giận dỗi nhìn anh. Ai kêu anh lại lừa cô chứ, hết lần này đến lần khác, kêu cô làm sao chịu nổi đây.   Rõ ràng sau khi tiểu Dĩnh được sinh ra, anh nói anh muốn có thêm một đứa con gái, lúc đó cô liền cho rằng đó là nguyện ước vô cùng hợp lý, cho nên liền đồng ý.   Có điều cô còn đưa ra yêu cầu, chỉ cần đứa thứ ba là con gái, cô sẽ không sinh nữa. Không phải lúc đó anh đã đồng ý rồi sao, vậy mà bây giờ anh lại dám giở trò với cô như vậy.   Nghĩ tới chuyện tiểu Mộng Hinh của cô chưa tròn một tuổi mà cô lại mang thai lần nữa, tâm tình cô càng thêm giận dỗi với người đàn ông trước mặt này.   Chẳng lẽ anh không biết sinh con rất cực khổ hay sao, cô đã mang thai ba lần, nếu tính luôn lần này nữa đã là bốn lần, bụng cô bây giờ sắp rạn ra hết rồi, nhìn kiểu nào đều không đẹp.   Diệp Mộng Dư bực bội cầm lấy chiếc gối, nhắm về hướng anh, tức giận nói.   "Đường Tư Thành anh nói rõ đi...là do anh giở trò đúng không?"   Đường Tư Thành trước nay là người dám làm dám nhận, anh sợ gì mà không nói.   "Dư Dư, anh chỉ cảm thấy uống nhiều thuốc ngừa thai sẽ không tốt cho sức khỏe..."   "Cho nên..."   Diệp Mộng Dư liền giúp anh bồi thêm một câu.   Đường Tư Thành cười cười, lập tức ngồi dậy giữ lấy chiếc gối cô đang cầm trên tay, ngữ điệu chiều chuộng.   "Cho nên anh đã đổi thuốc bổ giúp em...Dư Dư, em thấy anh có thương em không?"   Diệp Mộng Dư nhướn mày, lập tức hiểu ra nguyên nhân, chiếc gối trong tay cô liền đánh xuống, không khách khí trừng phạt anh.   "Đường Tư Thành, anh là đồ xấu xa, chỉ biết ức hiếp em, biết sớm như vậy từ sau khi sinh Mộng Hinh em đã không để anh chạm vào em..."   Đường Tư Thành liền bật cười, một tay giữ lấy chiếc gối trên tay cô, một tay vòng qua ôm lấy thân thể cô kéo sát vào lòng, yêu thương nói.   "Dư Dư, em làm được sao? Hơn nữa ban đêm không có anh, ai ôm em ngủ...hửm?"   Anh cố tình kéo dài giọng nói, Diệp Mộng Dư thừa biết là anh cố ý, liền hừ một tiếng mạnh tay đẩy anh ra.   "Anh buông em ra đi, còn dám chạm vào em."   Cô dùng tay đánh vào ngực anh mấy cái, rõ ràng cũng không có làm anh đau, vậy mà anh lại nhăn mặt.   "Anh sao vậy?"   Cô liền lo sợ, gấp gáp hỏi lại.   Lúc này bàn tay của cô đã bị anh giữ lấy, kéo nhẹ đưa lên môi, hôn xuống một cái, sau đó lại dụ dỗ nói.   "Dư Dư, dù sao cũng đã có rồi, anh cũng không ngại làm cha lần thứ tư đâu...em đừng lo."   "Anh..."   Diệp Mộng Dư cạn lời, chỉ có thể ấm ức nhìn anh…   Sáu tháng sau đó, bụng của cô căng tròn như quả bóng, bởi vì đã mang thai lần thứ tư, đương nhiên nhìn vào sẽ rất to, hiện tại cô lại dày dặn kinh nghiệm sinh con, phải nói không chút lo lắng.   Có điều hành anh thì cô vẫn hành, ai kêu anh dám làm vậy với cô, lần này phải hành anh cho đến chết.   "Tư Thành, anh xuống phòng bếp nấu gì cho em ăn đi, em lại đói nữa rồi."   Nửa đêm, cô lăn qua lăn lại, giả vờ khó ngủ, thấy anh mở mắt nhìn qua, cô lại dùng chiêu cũ, nũng nịu nói với anh.   Đường Tư Thành nghe xong những lời này, rõ ràng cũng biết cô giả vờ nhưng là một người chồng tốt, đương nhiên anh liền vui vẻ chấp nhận.   Anh lập tức ngồi dậy, nhìn lên đồng hồ đã hơn mười hai giờ khuya, vẫn may là giờ này cô không thèm ăn mấy món bên ngoài, chứ nếu không...anh chết chắc.   "Ừ...đợi anh một chút, anh nấu mì cho em."   Cô chỉ thích chính tay anh nấu cho cô, hơn nữa giờ này đã trễ như vậy anh cũng không muốn làm phiền thím Từ.   Thật ra từ sau khi biết bản thân đem lòng yêu cô, anh cuồng vợ đến mức, cô muốn gì cũng được, cô nói gì hay làm gì anh đều nghe theo. Chỉ trừ một việc, chính là sinh thêm con cho anh. Khi anh quay lại, cô đã ngay ngắn ngồi trên chiếc dựa thoải mái trong phòng, trên tay anh là một tô mì nóng hổi, còn nghi ngút khói.   Cô khẽ mỉm cười khi thấy anh đi vào, người đàn ông này lúc trước khi mới cưới cô về, luôn bày ra một bộ dạng lạnh lùng, đến hiện tại loại biểu cảm kia một chút cũng không còn.   Kể cả khi cô giận dỗi anh đến mấy, anh đều chỉ nở nụ cười, còn niềm nở mà dỗ dành cô. Anh cẩn thận đặt tô mì lên mặt bàn trước mặt cô, sau đó liền ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt chiều chuộng nhìn cô.   "Em ăn đi, cẩn thận nóng đấy."   Cô khẽ mỉm cười, ăn vào một ít , quả thật tay nghề của anh càng ngày càng nâng cấp nhe.   "Tư Thành, cảm ơn anh."   Lúc này cô đã ngẩng mặt nhìn anh, ánh mắt ngập tràn cảm kích, nhỏ nhẹ nói với anh. Đường Tư Thành im lặng, quan sát cô một lúc, sau đó chỉ khẽ gật đầu. Đợi cô ăn gần hết, anh mới chậm rãi đứng dậy, ánh mắt trước sau vô cùng nóng bỏng nhìn cô.   Ngay lập tức anh đã bế cô vào lòng, khiến cô sợ đến mức hai tay liền ôm chặt lấy cổ anh, cả thân thể đều bị anh nhấc lên cao.   Cô đang mang thai đấy, bụng lại to như vậy, anh không sợ khiến cô bị té ngã hay sao. "Tư Thành, anh làm gì vậy? Em chưa ăn xong mà."   Anh biết chứ, chỉ là anh không đợi được nữa, chỉ muốn nhanh chóng cởi sạch quần áo của cô, yêu thương một trận.   Lúc nãy khi anh đi vào, cô ngồi trên ghế dựa, bộ dáng quyến rũ chết người, váy ngủ mỏng manh không thể che đậy bất kỳ thứ gì, nhất là đôi gò bồng đảo sau khi sinh nở của cô, càng nhìn càng khiến anh môi khô lưỡi khô khốc. Anh phải nhẫn nhịn lắm mới có thể chờ cô ăn gần hết, giờ phút này anh chỉ muốn mau chóng được ra vào bên trong thân thể ấm áp của cô.   "Ưm...Tư Thành..."   Lúc này, anh đã đè cô nằm ở trên giường, cả người nhích sang một bên, tránh để thân thể cao lớn của mình đè trúng chiếc bụng cô.   Môi cô bị anh ngậm lấy, khi cô xoay đầu, gương mặt đã bị hai tay anh giữ lại, cố định không cho cô có cơ hội tránh né, lại tiếp tục nhiệt tình hôn xuống đôi môi cô. Diệp Mộng Dư thở gấp, cố ý ngậm môi lại, cô vừa ăn xong đấy, anh không ngại nhưng cô thì rất để ý.   Đường Tư Thành nhíu mày, hơi thở đậm đặc tình dục phả vào gương mặt cô. Không cho anh hôn à, anh lại càng muốn hôn cho bằng được.   Một bàn tay của anh lúc này đã đưa lên bóp nhẹ vào hai bên khoé môi cô, khiến chúng lập tức hé mở, đón nhận chiếc lưỡi nóng bỏng của anh tiến vào.   "Ưm...Tư Thành, buông..."   Qua kẽ môi, lời nói của cô đã bị anh nuốt xuống phân nửa, những câu phản kháng của cô hiện tại đối với anh giống như một loại âm thanh quyến rũ, dụ dỗ chết người.   Từ ngày cô mang thai, số lần họn họ thân mật đã giảm đi đáng kể, chẳng phải là do cô luôn than vãn thân thể nặng nề, bụng vừa to lại nhìn không đẹp, mỗi lần anh ôm vào lòng, cô đều giả vờ mệt mỏi, buồn ngủ hay sao.   Thế nhưng hôm nay cho dù cô có nói gì, thậm chí có giận anh vài ngày cũng được, mỗi đêm anh phải tắm nước lạnh đến nhức mỏi cả dây thần kinh rồi.   Đêm nay anh phải yêu cô cho bằng được, cho dù cô có phản kháng, anh cũng nhất quyết không nương tay.   Khi anh ngẩng đầu, một đường chỉ bạc kéo dài từ đôi môi của bọn họ, cô liền thở gấp, bàn tay lập tức đánh vào người anh.   "Anh thật là đáng ghét, ai cho anh hôn người ta như vậy hả?"   Đường Tư Thành khẽ cười, anh đâu chỉ là hôn, đêm nay anh nhất định sẽ lột trần cô từ trên xuống dưới, mang thai thì sao chứ, bụng có to hơn nữa đối với anh cũng không thành vấn đề.   Hơn nữa đây không phải là lần đầu bọn họ làm tình khi cô mang thai, đều là con của anh, không có gì phải ngại.   Sau đó một lúc…   "Dư Dư, mở chân ra."   Diệp Mộng Dư đỏ mặt, cố ý khép chặt chân lại.   Cô thật không hiểu tại sao, anh lại thích dùng miệng với cô như vậy.   Sau này vào một ngày đẹp trời, cô mới dám dùng hết can đảm mà hỏi anh...nhận lại chính là một câu nói.   “Em không thấy làm vậy rất thoải mái hay sao?”   Da mặt cô rất mỏng, cho dù đã sinh tới đứa thứ tư cho anh nhưng nói thật lòng, có đôi khi cô cũng không thể chịu nỗi những câu nói nghe có vẻ thản nhiên nhưng vô cùng ái muội đó của anh.   Thấy cô im lặng, giống như đang giả vờ không nghe thấy, anh liền bỏ qua, trực tiếp cầm lấy một chân của cô gác trên vai mình, cúi đầu hôn xuống.   Chiếc lưỡi nóng bỏng của anh lập tức tìm kiếm tất cả chất lỏng ngọt ngào bên trong, lúc thì chậm rãi, lúc lại tăng nhanh tốc độ, khiến cô chỉ biết bật khóc nức nỡ, yêu kiều rên rĩ dưới thân anh.   Được một lúc, khi nơi đó của cô đã bị anh trêu đùa đến ướt át, rối tinh rối mù thành một mảng. Anh liền ngẩng đầu, quỳ ở trên giường, cầm lấy vật thon dài nóng rẫy của mình đặt tại huyệt nhỏ của cô.   Bởi vì đang mang thai cho nên cô rất nhạy cảm, hơn nữa vừa bị anh liếm hôn nơi đó, hiện tại lại tiếp xúc với đỉnh đầu trơn tru nhẵn nhụi kia, cô liền không kìm được lập tức ngẩng đầu nhìn anh.   Ánh mắt cô mờ mịt, ngập tràn hơi nước, khuôn mặt thì ửng hồng, đôi môi bị anh gặm cắn đã sưng lên, đo đỏ đến đáng thương.   Qua chiếc bụng căng tròn, cô nhìn thấy anh cầm vật đó từ từ chà sát, cố tình chạm qua chạm lại nhưng không chịu đi vào, cứ như vậy mà ép buộc cô.   "Dư Dư, nói cho anh biết em có thích anh làm như vậy với em hay không?"   Cô khẽ cắn môi, một tay chống xuống mặt giường, tay còn lại cầm lấy tay anh, gấp gáp mở miệng.   "Anh mau đi vào đi, em thích...em thích mà, thích chết đi được...nhanh một chút, em khó chịu quá."   Nghe được những lời này từ cô anh liền bật cười, đẩy người một cái, toàn bộ vật to dài kia đã nhanh chóng đi vào bên trong huyệt nhỏ ấm áp ngọt ngào của cô.   Khi anh di chuyển, gương mặt cô đỏ bừng, hai bên khuôn ngực xinh đẹp cũng nhẹ nhàng lắc lư theo từng động tác của anh. Một tay anh liền giữ lấy, nhiệt tình nắn bóp không buông tha.   Được một lúc bàn tay anh nhẹ sờ xuống chiếc bụng căng tròn, yêu thương không tả nỗi.   Bên trong chính là một cô công chúa bé bỏng nữa của anh, nghĩ đến tiểu Mộng Hinh, khoé miệng anh chợt nở nụ cười.   Con gái sinh ra đều sẽ giống cô, đáng yêu chết đi được, sinh nhiều một chút như vậy không tốt hay sao.   Diệp Mộng Dư bị động tác ra vào của anh khiến cho không thở nổi, từ ngày cô thay tim đến giờ, anh dường như hoàn toàn không còn tiết chế.   Giống như bây giờ, luôn mãnh liệt triệt để yêu thương cô.   "Ưm...Tư Thành, chậm một chút...cẩn thận con đấy..."   Giọng cô ngọt ngào rên rỉ vang lên bên tai, bởi vì anh sắp đạt tới cao trào, mỗi cái nhấn người giống như không kìm chế nỗi, muốn đi vào thật sâu bên trong, mạnh mẽ đến mức khiến cô lo sợ.   Đường Tư Thành ngửa đầu, lúc này cả người đã run run, nhanh chóng rút ra vật to dài cương cứng bên trong thân thể cô, đặc tại cửa huyệt, một cái nhếch môi, anh liền dứt khoát bắn ra toàn bộ chất lỏng màu trắng sền sệt, thấm ướt chỗ đó của cô, còn chảy đến tận đùi.   Diệp Mộng Dư thở gấp, cả người đã trở nên mềm nhũn, không chút sức lực, bao nhiêu thức ăn vừa mới vào bụng, hiện tại đã bị tiêu hao hoàn toàn.   Nhưng xem ra anh vẫn còn chút lương tâm, không vì nhất thời phóng túng mà bắn vào bên trong.   Sau đó anh liền đi vào phòng tắm, lúc trở ra trên tay đã cầm theo một chiếc khăn, được anh cẩn thận nhúng vào nước ấm. Anh rất hài lòng, bộ dạng khoan khoái, ngồi xuống bên cạnh, từng chút từng chút lau sạch hết mầm mống mà anh đã để lại trên người cô.   Diệp Mộng Dư nghiêng đầu, cô hơi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, mặc kệ anh muốn làm gì cũng được, giờ phút này cô thật sự không còn chút sức lực mà để ý đến anh.   Sau khi cẩn thận lau chùi qua một lượt, anh liền chồm người, đôi môi kề sát gương mặt cô, yêu thương mở miệng.   "Dư Dư, có thoải mái hay không?"   Cô liền đỏ mặt, xoay người rụt đầu vào lồng ngực ấm áp của anh, cô không có trả lời, chỉ là biểu cảm trên gương mặt của cô đã nói cho anh biết...cô cảm thấy vô cùng thoải mái.   Anh khẽ mỉm cười, đưa tay kéo lấy tấm chăn đắp lên thân thể bọn họ, yêu thương ôm cô vào lòng, thỏa mãn chìm vào giấc ngủ…   Vài tháng sau đó, đứa con thứ tư của bọn họ cũng chào đời, là một bé gái, vô cùng kháu khỉnh, lần này Đường Tư Thành đã để Dung Tố Hà đặt tên cho tiểu bảo bối này.   Lúc làm giấy khai sinh, Dung Tố Hà khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc, ôm cháu nội vào lòng, nói ra ba chữ, Đường Vũ Nhi.   Gia đình bọn họ hiện tại rất đông đúc, lại có một ngày Đường Tư Thành ôm vợ vào lòng, ngọt ngào dụ dỗ không buông tha.   "Dư Dư, em nghĩ xem, cả hai chúng ta đều đẹp đến như vậy, có phải cần sinh thêm vài bảo bối nữa hay không?"   Diệp Mộng Dư lập tức đề phòng, đưa tay đẩy cái thân thể không biết xấu hổ đang quấn lấy cô ra, vô cùng không tán thành đáp lại.   "Không được, không được nghe...em nói rồi không sinh nữa chính là không sinh nữa, anh đừng tiếp tục dụ dỗ em."   Nói xong, cô liền định đứng dậy, muốn xem tiểu Vũ Nhi đã ngủ hay chưa. Có điều hai chân vẫn còn chưa chạm đất, cả người đã bị anh ôm lại, ngây ngốc ngồi trên đùi anh.   "Không sinh thì không sinh, ít ra em cũng để cho anh hưởng thụ một chút chứ, có đúng không?"   Cô liền im lặng, hưởng thụ bằng cách nào, có lẽ chính là đè cô trên giường, làm ra đủ loại tư thế đỏ mặt.   Sau đó không lâu, cô lại giận dỗi kể tội anh... "Đường Tư Thành, anh là đồ lừa đảo, nhanh như vậy lại hại em mang thai nữa rồi..."   Đường Tư Thành cười cười, anh đâu có lừa đảo, chỉ là bọn họ đều đẹp như vậy, không sinh thêm vài đứa, có phải rất uổng phí hay không…   THE END.
Cưỡng HônCHAP 41
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 41
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.